Cải cách thương mại trên Địa Trung Hải - Chương 3
Chương 3: Tình Bạn và Đối Thủ
Sáng hôm sau, ánh nắng xuyên qua những tán cây, rọi xuống quảng trường đông đúc. Elián và Gaius đã lên kế hoạch gặp gỡ những thương nhân khác để thảo luận về ý tưởng cải cách của họ. Khi họ tiến về phía chợ, Elián cảm thấy hồi hộp. Đây là cơ hội để chứng minh khả năng của mình và xây dựng mạng lưới ủng hộ.
“Nhớ rằng, không phải ai cũng sẵn lòng chấp nhận sự thay đổi,” Gaius nhắc nhở. “Chúng ta cần kiên nhẫn.”
Elián gật đầu. “Tôi hiểu. Nhưng tôi tin rằng nếu chúng ta chứng minh được lợi ích, họ sẽ thay đổi.”
Khi đến chợ, họ thấy một nhóm thương nhân đang tập trung xung quanh một chiếc bàn lớn. Một trong số họ, một người đàn ông có dáng vẻ mạnh mẽ với bộ râu rậm, đang nói chuyện rất sôi nổi.
“Đó là Maximus,” Gaius thì thầm. “Hắn là một trong những thương nhân quyền lực nhất thành phố. Nếu có thể thuyết phục được hắn, chúng ta sẽ có một bước tiến lớn.”
Elián hít sâu và bước tới. “Xin chào, tôi là Elián,” anh giới thiệu. “Tôi muốn thảo luận về một kế hoạch cải cách thương mại.”
Maximus ngừng nói và quay lại. “Cải cách? Tại sao tôi lại phải nghe một người lạ như cậu?”
“Tôi biết rằng hệ thống hiện tại gặp nhiều vấn đề,” Elián trả lời, không nản lòng. “Nếu chúng ta hợp tác, tôi có thể giúp ông tăng lợi nhuận và bảo vệ hàng hóa của mình.”
Maximus nhướng mày, rồi gật đầu. “Thú vị. Nhưng hãy cẩn thận. Cassius sẽ không ngồi yên nếu thấy cậu thành công.”
Câu nói này khiến Elián cảm thấy bất an. “Tôi biết. Nhưng tôi không thể để điều đó ngăn cản mình.”
Sau cuộc gặp gỡ, Elián và Gaius quyết định mời Livia và Maximus tham gia một cuộc họp nhỏ để thảo luận thêm về ý tưởng. Họ chọn một quán rượu yên tĩnh hơn, nơi mà sự bàn luận có thể diễn ra thoải mái.
“Livia, Maximus, cảm ơn các bạn đã đến,” Elián bắt đầu. “Tôi muốn chúng ta cùng nhau xem xét cách thức thương mại hiện tại và tìm ra những điểm yếu.”
“Được,” Livia đồng tình, ngồi thẳng dậy. “Nhưng trước tiên, tôi muốn nghe rõ hơn về kế hoạch của cậu.”
Elián trình bày về việc tạo ra một mạng lưới liên lạc hiệu quả giữa các cảng, sử dụng các ký hiệu và bản đồ rõ ràng hơn để giúp các thương nhân dễ dàng theo dõi hàng hóa của mình.
“Điều này sẽ giúp chúng ta tránh được cướp biển và những rủi ro khác,” Elián giải thích. “Chúng ta có thể tiết kiệm thời gian và tiền bạc.”
Maximus gật đầu, nhưng vẫn có vẻ nghi ngờ. “Đó chỉ là lý thuyết. Cậu có bằng chứng nào không?”
“Chúng tôi có thể thực hiện một thí nghiệm nhỏ,” Gaius đề xuất. “Chúng ta có thể chọn một tuyến đường và áp dụng phương pháp này, xem liệu nó có hiệu quả hay không.”
“Và nếu cậu thất bại?” Cassius bất ngờ xuất hiện từ một góc tối, với nụ cười đầy thách thức. “Tôi muốn chứng kiến sự thất bại của cậu.”
Elián cảm thấy bực bội. “Tôi không sợ thất bại. Tôi sợ không thử sức.”
Cassius bước tới gần hơn. “Cậu thực sự nghĩ rằng mình có thể thay đổi cách mọi người đã làm hàng thế kỷ? Hãy nhớ, Elián, trong thế giới thương mại, chỉ có kẻ mạnh mới tồn tại.”
Livia đứng dậy, vẻ mặt nghiêm túc. “Cassius, chúng ta đang cố gắng tìm ra giải pháp cho mọi người. Đừng để sự ghen tị làm mờ mắt.”
Cassius cười khẩy. “Ghen tị? Tôi chỉ đơn giản là thực tế. Nếu cậu muốn thử nghiệm, hãy đi, nhưng đừng mong tôi đứng bên cậu khi mọi thứ đổ bể.”
Elián không muốn để Cassius chèn ép mình. “Chúng tôi sẽ thử nghiệm và nếu thành công, tôi sẽ mời ông tham gia vào dự án này. Ông có thể có cơ hội kiếm được lợi nhuận lớn hơn.”
Cassius lườm Elián, nhưng không nói gì thêm. Cuộc họp tiếp tục diễn ra, và sau nhiều giờ thảo luận, Elián cảm thấy mình đã thu hút được sự quan tâm của Maximus và Livia.
Cuối cùng, khi mặt trời lặn, Elián và Gaius rời khỏi quán rượu. “Cậu đã làm rất tốt,” Gaius khen ngợi. “Nhưng Cassius vẫn là một mối đe dọa lớn. Hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ.”
“Tôi biết,” Elián thừa nhận. “Nhưng nếu chúng ta có thể thuyết phục được Maximus và Livia, chúng ta sẽ có những đồng minh mạnh mẽ.”
Khi đi bộ qua phố phường, Elián cảm thấy một luồng sinh lực mới. Anh đã có những người bạn mới và những cơ hội đang dần mở ra. Nhưng bên cạnh đó, sự hiện diện của Cassius như một bóng ma, nhắc nhở anh rằng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc.
“Chúng ta cần phải chuẩn bị cho những bước tiếp theo,” Elián nói với Gaius, quyết tâm trong giọng nói. “Thời gian không còn nhiều, và tôi không thể để Cassius cản trở kế hoạch của mình.”
Gaius gật đầu. “Hãy chuẩn bị cho mọi tình huống, Elián. Nếu không, mọi nỗ lực của chúng ta có thể sẽ đổ bể.”
Khi đêm tối buông xuống, Elián nhìn ra biển cả, cảm nhận được những cơn sóng cuộn trào. Anh biết rằng hành trình của mình chỉ mới bắt đầu, và những thử thách phía trước vẫn đang chờ đợi. Nhưng với sự quyết tâm trong lòng, Elián cảm thấy rằng mình có thể thay đổi số phận của không chỉ bản thân, mà cả thế giới thương mại này.