Cái chết của thái y - Chương 2
Chương 2: Người thừa kế bí ẩn
Sau cái chết đột ngột của cha mình, Lâm Minh không có thời gian để đau buồn. Anh biết rằng để tìm ra sự thật, phải nhanh chóng bắt đầu từ nơi mà cha anh đã làm việc và cất giữ những bí mật quý giá. Đêm đó, khi hoàng cung dần chìm vào tĩnh lặng, Lâm Minh âm thầm tiến vào thư phòng của Thái Y Lâm Đan, nơi cha anh đã dành phần lớn cuộc đời nghiên cứu và phát minh ra nhiều loại thuốc quý.
Căn phòng chìm trong bóng tối, ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn dầu khiến mọi thứ trong phòng hiện lên lờ mờ. Đó là một không gian đầy các kệ sách, những cuốn sách cổ về y thuật, dược học và y học phương Đông xếp chồng lên nhau. Ở giữa căn phòng, một bàn làm việc phủ đầy giấy tờ, cuộn sách chưa kịp mở, và chiếc hộp gỗ cổ kính, nơi cha anh thường cất giữ những tài liệu quan trọng nhất.
Lâm Minh cẩn thận mở hộp gỗ ra, nhưng bên trong không có gì ngoài một vài cuốn sổ tay ghi chép thông thường. Anh cảm thấy thất vọng, nhưng không bỏ cuộc. Cha anh hẳn đã để lại một dấu vết nào đó.
“Cha, rốt cuộc cha đã tìm ra điều gì?” Lâm Minh tự nhủ, ánh mắt lướt qua những tấm bản đồ dược liệu trên tường. “Tại sao lại có người muốn giết cha để che giấu bí mật này?”
Trong lúc tìm kiếm, Lâm Minh phát hiện ra một cuốn sổ tay cũ kỹ bị nhét sau một kệ sách, trông như đã bị giấu đi. Anh kéo nó ra và nhận ra đây là cuốn sổ tay mà cha anh thường mang theo mỗi khi rời khỏi cung. Những dòng chữ viết tay của Thái Y Lâm Đan phủ đầy trang giấy, nhưng phần lớn đều viết bằng mật mã mà chỉ những người được truyền dạy y thuật cổ xưa mới hiểu.
Lâm Minh ngồi xuống, lật giở từng trang. Các ký hiệu và phương trình liên quan đến độc dược hiện lên, nhưng tất cả đều vô cùng phức tạp. Anh biết rằng cần phải có thời gian để giải mã hết chúng. Nhưng bất ngờ, một mảnh giấy rơi ra từ giữa cuốn sổ.
Trên mảnh giấy, một dòng chữ ngắn gọn được viết rõ ràng: “Nếu ta không thể hoàn thành, Minh nhi sẽ là người kế thừa. Tìm kiếm ở nơi bắt đầu của tất cả.”
Lâm Minh nheo mắt lại. “Nơi bắt đầu của tất cả? Nghĩa là gì?”
Anh đứng dậy, lòng tràn đầy bối rối. Nhưng trước khi kịp suy nghĩ sâu hơn, cánh cửa thư phòng đột nhiên mở ra, và một bóng đen xuất hiện.
“Lâm Minh.” Giọng nói trầm thấp vang lên. Đó là Thái Y Trần, người đồng nghiệp lâu năm của cha anh, với gương mặt nghiêm nghị và ánh mắt đầy toan tính. “Ta biết ngươi đang tìm kiếm gì. Nhưng tốt hơn hết là ngươi dừng lại, vì bí mật này chỉ mang lại tai họa.”
Lâm Minh đứng dậy, nhìn Thái Y Trần với ánh mắt nghi ngờ. “Ông biết điều gì đó, đúng không? Ông có liên quan đến cái chết của cha ta?”
Thái Y Trần bước tới gần, mỉm cười lạnh lẽo. “Ngươi còn quá non nớt để hiểu được sự phức tạp của triều đình này. Cha ngươi đã đi quá xa, và hậu quả là ông ấy phải trả giá. Bí mật mà ông ấy phát hiện ra sẽ chỉ mang lại sự hủy diệt nếu không được kiểm soát.”
“Ông đang nói gì? Cha ta đã cống hiến cả đời để cứu người, ông ấy không bao giờ làm điều gì nguy hiểm.”
“Đúng, Thái Y Lâm Đan là một người tài giỏi. Nhưng ngươi không hiểu rằng tri thức đôi khi chính là một lưỡi gươm hai lưỡi. Ngươi nghĩ ai sẽ chịu trách nhiệm nếu thứ thuốc đó rơi vào tay kẻ xấu?”
Lâm Minh bước lên một bước, giọng nói kiên quyết: “Ta không quan tâm kẻ xấu hay kẻ tốt. Ta chỉ muốn tìm ra sự thật về cái chết của cha ta. Ông có liên quan không, Thái Y Trần?”
Thái Y Trần im lặng, rồi cúi đầu xuống, giọng nói khẽ khàng nhưng đầy nguy hiểm: “Ta không giết cha ngươi, nhưng nếu ngươi tiếp tục theo đuổi con đường này, ta e rằng ngươi sẽ phải chịu chung số phận.”
Lâm Minh nắm chặt tay, nhìn thẳng vào mắt Thái Y Trần. “Ta sẽ không dừng lại cho đến khi tìm ra sự thật.”
Thái Y Trần không nói thêm lời nào, quay lưng rời đi, bỏ lại Lâm Minh đứng đó, lòng tràn ngập hoài nghi và quyết tâm. Anh biết rằng cuộc điều tra này không chỉ là để giải quyết cái chết của cha mình, mà còn liên quan đến một bí mật lớn hơn nhiều. Một bí mật có thể thay đổi cả triều đình, thậm chí cả thiên hạ.
“Nơi bắt đầu của tất cả…” Lâm Minh lẩm bẩm, nhớ lại dòng chữ trong mảnh giấy. “Phải chăng đó là nơi cha ta bắt đầu con đường trở thành một thái y?”
Câu hỏi ấy tiếp tục ám ảnh Lâm Minh suốt đêm. Nhưng anh biết rằng, cho dù bí mật này nguy hiểm đến đâu, anh cũng không thể dừng lại.