Cái chết của Thầy phong thủy - Chương 4
Chương 4: Cuộc điều tra bắt đầu
Buổi sáng hôm sau, mưa đã ngừng nhưng bầu trời vẫn u ám như phản chiếu bầu không khí căng thẳng bao trùm kinh thành. Lục Đại Nhân vừa trở về từ căn nhà của Thầy Hứa, trong đầu còn vương vấn những câu hỏi chưa có lời giải. Cái chết của một người có tầm ảnh hưởng như Thầy Hứa chắc chắn không đơn giản chỉ là sự cố tình cờ. Ông biết có một bàn tay vô hình nào đó đang giật dây.
“Thưa đại nhân, bệ hạ triệu ngài vào cung gấp,” một thái giám vội vã bước tới thông báo.
Lục Đại Nhân gật đầu, bước nhanh về phía cung điện. Ông đã đoán trước Hoàng thượng sẽ không đứng yên trước sự việc này, nhưng điều ông lo ngại hơn cả là phản ứng của các quan lại trong triều. Sự hoài nghi đang dần len lỏi trong từng ngóc ngách của cung đình, và không ai biết được kẻ nào sẽ phản bội trước tiên.
Trong cung điện, Hoàng thượng ngồi trên ngai vàng, đôi mắt chăm chú dõi theo từng động thái của các quan lại đang tụ tập trong đại điện. Các đại thần thì thầm trao đổi với nhau, khuôn mặt ai cũng lộ rõ sự căng thẳng. Không ai muốn là người đầu tiên lên tiếng, vì bất kỳ lời nói nào cũng có thể bị hiểu lầm là âm mưu hoặc phản bội.
Lục Đại Nhân bước vào, cúi đầu trước Hoàng thượng. “Thần, Lục Đại Nhân, bái kiến bệ hạ.”
Hoàng thượng đưa tay lên, ra hiệu cho ông tiến gần hơn. “Ngươi đã điều tra tới đâu rồi?”
Lục Đại Nhân cúi người, giọng nói rõ ràng và điềm tĩnh. “Thần đã tới hiện trường và xem xét kỹ lưỡng. Không có dấu hiệu đột nhập, nhưng cái chết của Thầy Hứa chắc chắn là một vụ ám sát. Vết thương trên cổ ông ta rất sắc, như do một sát thủ chuyên nghiệp gây ra.”
Hoàng thượng gật đầu, nhưng gương mặt vẫn lộ rõ sự căng thẳng. “Ngươi nghĩ ai là kẻ đứng sau vụ này?”
“Thưa bệ hạ, thần vẫn đang điều tra,” Lục Đại Nhân nói, đôi mắt hướng về phía các quan lại. “Nhưng có vẻ như có những kẻ trong triều đình không muốn lời tiên tri của Thầy Hứa được lan truyền rộng rãi. Lời tiên tri về một cuộc thay đổi lớn đã khiến nhiều người lo sợ.”
Hoàng thượng im lặng, ánh mắt lướt qua từng vị quan trong đại điện. “Lời tiên tri đó đã gây ra quá nhiều rắc rối. Nhưng điều quan trọng là chúng ta phải tìm ra kẻ nào đã ra tay. Chúng ta không thể để một vụ ám sát như vậy gây bất ổn cho triều đình.”
“Thần hiểu, thưa bệ hạ,” Lục Đại Nhân nói. “Thần sẽ truy tìm kẻ chủ mưu tới cùng, nhưng xin bệ hạ hãy cho thần thêm thời gian. Những thế lực này không dễ bị lộ diện.”
Hoàng thượng gật đầu, ánh mắt dần trở nên sắc lạnh. “Ngươi cứ làm việc của mình, nhưng hãy nhớ: Kẻ phản bội trong triều đình này sẽ bị trừng trị không khoan nhượng.”
Sau cuộc hội kiến với Hoàng thượng, Lục Đại Nhân rời khỏi cung với tâm trạng nặng nề. Ông biết rằng cuộc điều tra sẽ không dễ dàng, bởi những kẻ đứng sau vụ ám sát chắc chắn có quyền lực và ảnh hưởng lớn trong triều đình. Thêm vào đó, Hoàng thượng đang dần mất kiên nhẫn, và nếu không có kết quả sớm, chính ông sẽ phải gánh chịu hậu quả.
Lục Đại Nhân quay về phòng làm việc của mình trong phủ và triệu tập những người thân cận nhất để cùng bàn bạc. “Dương Phong, ngươi đã tìm ra manh mối gì mới chưa?” ông hỏi ngay khi Dương Phong bước vào.
Dương Phong cúi đầu, vẻ mặt u ám. “Thưa đại nhân, tôi đã kiểm tra lại toàn bộ các tài liệu thầy tôi để lại, nhưng không tìm thấy gì có thể giúp ích trực tiếp cho cuộc điều tra. Tuy nhiên, tôi nhớ thầy đã nhắc đến một cái tên – Triệu Đại Nhân. Ông ấy từng tỏ ra rất quan tâm đến những dự đoán của thầy.”
“Triệu Đại Nhân ư?” Lục Đại Nhân nhíu mày. Triệu Đại Nhân là một trong những quan lớn quyền lực nhất trong triều đình, và ông ta đã nổi danh với việc liên tục tìm cách leo cao trên bậc thang quyền lực.
“Ngươi nghĩ rằng Triệu Đại Nhân có liên quan đến cái chết của Thầy Hứa sao?” Lục Đại Nhân hỏi, giọng đầy nghi ngờ.
“Thưa đại nhân, tôi không có bằng chứng cụ thể, nhưng tôi cảm thấy có điều gì đó bất thường. Thầy tôi từng nói rằng Triệu Đại Nhân là người rất giỏi che giấu dã tâm của mình. Ông ta luôn cố gắng giữ quan hệ tốt với thầy, nhưng tôi biết rằng ông ta không thực sự tin vào phong thủy hay tử vi. Ông ta chỉ quan tâm đến quyền lực.”
Lục Đại Nhân gật đầu, cảm thấy sự việc bắt đầu có chút manh mối. “Ta sẽ chú ý đến Triệu Đại Nhân. Nhưng trước khi có chứng cứ rõ ràng, chúng ta không thể hành động bừa bãi. Để lộ điều này quá sớm có thể khiến cuộc điều tra thất bại.”
Tối hôm đó, trong căn nhà yên tĩnh của mình, Triệu Đại Nhân ngồi trước bàn làm việc, đôi mắt chăm chú nhìn qua từng bản tấu chương. Ông ta có vẻ bình thản, nhưng sâu trong tâm trí, những mối lo ngại bắt đầu dấy lên. Tin tức về cái chết của Thầy Hứa khiến ông ta không thể ngồi yên.
Một thuộc hạ thân cận bước vào, cúi đầu. “Thưa đại nhân, Lục Đại Nhân đang điều tra cái chết của Thầy Hứa, và ông ta có vẻ nghi ngờ đến chúng ta.”
Triệu Đại Nhân không ngẩng lên, chỉ cười nhạt. “Lục Đại Nhân có thể điều tra, nhưng hắn sẽ không tìm được gì. Chúng ta đã sắp xếp mọi thứ quá hoàn hảo.”
“Nhưng nếu hắn phát hiện ra điều gì?” thuộc hạ lo lắng hỏi.
Triệu Đại Nhân đứng dậy, bước tới cửa sổ, nhìn ra ngoài khu vườn tối om. “Nếu hắn phát hiện ra… thì chúng ta sẽ phải làm điều cần thiết.”
Người thuộc hạ gật đầu, cúi đầu thật sâu rồi nhanh chóng lui ra. Trong bóng tối, Triệu Đại Nhân đứng lặng im, ánh mắt lạnh lẽo. Ông ta biết rằng cuộc chơi quyền lực này sẽ không bao giờ kết thúc dễ dàng, và cái chết của Thầy Hứa chỉ là màn dạo đầu cho những mưu đồ lớn hơn.