Cái chết của Thầy phong thủy - Chương 5
Chương 5: Người học trò bí ẩn
Dương Phong bước ra khỏi phủ Lục Đại Nhân với một tâm trạng rối bời. Cuộc điều tra đang tiến triển, nhưng những manh mối ngày càng dẫn dắt anh đến những vùng tối của triều đình. Cái tên Triệu Đại Nhân khiến anh không khỏi lo lắng. Nếu Triệu Đại Nhân thực sự là kẻ đứng sau vụ ám sát, điều đó đồng nghĩa với việc quyền lực và dã tâm trong triều đình đã bám rễ sâu hơn anh từng nghĩ.
Những đêm gần đây, Dương Phong không ngủ được. Hình ảnh của Thầy Hứa Tâm luôn ám ảnh anh, cùng với những lời thầy đã nói trong những ngày cuối đời. Dương Phong không chỉ cảm thấy mình cần tìm ra kẻ đã giết thầy mà còn có trách nhiệm phải hoàn thành lời tiên tri mà thầy đã để lại. Nhưng để làm điều đó, anh cần phải cẩn trọng và khéo léo, bởi những kẻ thù mà anh đang đối mặt không hề tầm thường.
Sáng hôm sau, Dương Phong quyết định đến một nơi mà anh nghĩ có thể giúp tìm ra sự thật – một ngôi chùa nằm ở ngoại thành. Đây là nơi Thầy Hứa thường đến để tìm sự thanh tịnh mỗi khi gặp phải những khó khăn trong cuộc sống, và anh tin rằng có thể tìm thấy thêm manh mối từ những gì thầy đã để lại ở đây.
Ngôi chùa tĩnh lặng, nằm giữa cánh đồng cỏ xanh mướt, xa khỏi sự ồn ào của kinh thành. Dương Phong bước vào chùa, đôi mắt dò xét từng góc nhỏ. Những bức tượng Phật đứng trầm ngâm, trong khi tiếng chuông chùa vang vọng khắp không gian yên bình.
Một vị sư già đang quét sân dừng lại khi thấy Dương Phong. “Thí chủ là ai, và đến đây có việc gì?” vị sư hỏi, ánh mắt hiền từ nhưng không kém phần tinh anh.
Dương Phong cúi đầu chào. “Bạch thầy, con là học trò của Thầy Hứa Tâm, một thầy phong thủy trong kinh thành. Con đến đây để tìm hiểu một số manh mối liên quan đến cái chết của thầy con. Thầy con từng đến đây thường xuyên, và con nghĩ rằng có thể tìm thấy điều gì đó quan trọng ở đây.”
Vị sư già dừng lại, gương mặt thoáng hiện sự buồn bã. “Ta biết Thầy Hứa. Ông ấy thường đến đây vào những lúc tâm trí bị xáo trộn. Nhưng gần đây, ông ấy có vẻ lo lắng hơn bình thường. Ta từng hỏi, nhưng ông không bao giờ chia sẻ điều gì cụ thể.”
Dương Phong gật đầu. “Thưa thầy, con muốn biết liệu có nơi nào mà thầy con thường ngồi thiền hay để lại tài liệu gì không. Có thể thầy con đã để lại một dấu vết quan trọng ở đây.”
Vị sư suy nghĩ một lát, rồi dẫn Dương Phong đến một gian phòng nhỏ phía sau chùa. Đó là một căn phòng đơn sơ, với chỉ một tấm chiếu và một bức tượng Phật nhỏ. “Thầy Hứa thường ngồi thiền ở đây. Nhưng thí chủ có thể kiểm tra xem ông ấy có để lại gì không.”
Dương Phong bước vào căn phòng, cảm nhận sự thanh tịnh bao trùm. Anh ngồi xuống, lục tìm khắp căn phòng, từng góc một. Đột nhiên, ánh mắt anh dừng lại trên một cuốn sổ nhỏ được giấu khéo léo sau bức tượng Phật. Anh cẩn thận lấy nó ra, lật mở từng trang.
Cuốn sổ chứa đầy những ghi chép của Thầy Hứa về phong thủy, nhưng ở cuối cuốn sổ, một trang giấy được ghi bằng nét chữ vội vàng thu hút sự chú ý của anh.
“Cơn bão lớn đang đến. Những kẻ mang dã tâm đã sẵn sàng hành động. Triệu là tên đầu tiên, nhưng còn nhiều cái tên khác. Họ đã liên minh. Ta chỉ có thể cảnh báo bệ hạ, nhưng mọi thứ sẽ không dừng lại ở đó. Hậu quả sẽ rất lớn.”
Dương Phong đọc từng dòng chữ, tim đập nhanh. Cuối cùng, một manh mối đã hiện ra: Triệu Đại Nhân là kẻ cầm đầu một liên minh quyền lực trong triều. Nhưng câu hỏi vẫn còn đó: những kẻ khác là ai?
Dương Phong rời ngôi chùa với cuốn sổ trong tay, lòng đầy những suy nghĩ. Anh biết rằng đây chỉ mới là phần nổi của tảng băng chìm. Còn nhiều quan lại khác đang âm mưu hãm hại Hoàng thượng và gây rối loạn triều đình. Anh cần phải cẩn thận, bởi bất kỳ bước đi sai lầm nào cũng có thể khiến anh rơi vào cái bẫy của kẻ thù.
Trở về kinh thành, Dương Phong tìm đến Lục Đại Nhân để báo cáo phát hiện mới của mình. Lục Đại Nhân nghe xong, khuôn mặt trở nên đăm chiêu. “Ta biết Triệu Đại Nhân là một kẻ không đơn giản, nhưng liên minh này… nếu có thật, thì chúng ta đang đối đầu với một âm mưu rất lớn.”
“Chúng ta phải làm gì tiếp theo, thưa đại nhân?” Dương Phong hỏi, ánh mắt lo lắng.
Lục Đại Nhân trầm ngâm một lúc, rồi nói: “Chúng ta không thể hành động vội vàng. Nếu liên minh này mạnh như lời tiên tri của Thầy Hứa, chúng ta cần có thêm chứng cứ rõ ràng hơn. Trước hết, ta sẽ tập trung vào việc giám sát Triệu Đại Nhân và những kẻ thân cận với ông ta.”
Dương Phong gật đầu, lòng vẫn ngổn ngang với những mối lo. Nhưng anh biết rằng con đường tìm ra sự thật vẫn còn dài và đầy nguy hiểm.
Tối hôm đó, trong bóng tối của kinh thành, Triệu Đại Nhân ngồi im lặng trong căn phòng riêng của mình, mắt chăm chú nhìn vào bức tranh treo tường. Đôi mắt ông ta lóe lên một ánh nhìn lạnh lùng. Ông biết rằng cuộc điều tra của Lục Đại Nhân đang tiến gần tới sự thật. Nếu không sớm hành động, mọi kế hoạch của ông và liên minh sẽ đổ vỡ.
Một bóng người lặng lẽ bước vào, cúi đầu trước Triệu Đại Nhân. “Thưa đại nhân, chúng ta có nên loại bỏ Dương Phong và Lục Đại Nhân không?”
Triệu Đại Nhân suy nghĩ một lúc, rồi nhếch môi cười. “Không, hãy để họ tiếp tục điều tra. Nhưng nhớ theo dõi sát sao mọi động thái của họ. Khi thời cơ chín muồi, chúng ta sẽ hành động. Đến lúc đó, không một ai có thể cản trở chúng ta.”
Bóng tối bao trùm, và cuộc đấu trí trong triều đình vẫn tiếp tục, âm thầm nhưng đầy kịch tính.