Cái chết của Thầy phong thủy - Chương 6
Chương 6: Truy tìm dấu vết
Kinh thành vào buổi sáng vẫn nhộn nhịp như thường lệ, nhưng phía sau vẻ ngoài đó, một trận chiến ngầm đang diễn ra. Dương Phong cảm thấy sự căng thẳng bao trùm. Anh biết rằng thời gian không còn nhiều. Với cuốn sổ của Thầy Hứa trong tay, manh mối về liên minh của Triệu Đại Nhân đang dần rõ ràng, nhưng nguy hiểm cũng lớn dần theo mỗi bước đi của anh và Lục Đại Nhân.
Trong căn phòng yên tĩnh của phủ điều tra, Lục Đại Nhân đang ngồi trước một bản đồ lớn của kinh thành, ánh mắt không rời khỏi những vị trí mà ông đã đánh dấu. Các quan lớn, từ Triệu Đại Nhân đến những tên tuổi quyền lực khác, đều được đánh dấu bằng những ký hiệu nhỏ nhưng không thể lẫn vào đâu được.
“Chúng ta phải bắt đầu từ đâu, thưa đại nhân?” Dương Phong hỏi, đứng bên cạnh và chăm chú nhìn vào bản đồ.
Lục Đại Nhân im lặng một lúc, rồi nói: “Ta nghĩ rằng chúng ta nên theo dõi những hoạt động của Triệu Đại Nhân. Hắn ta không thể thực hiện mọi kế hoạch một mình. Chắc chắn phải có những cuộc gặp gỡ bí mật, những dấu hiệu nhỏ mà chúng ta có thể nắm bắt được. Nhưng việc này không dễ, vì Triệu Đại Nhân rất cẩn trọng.”
Dương Phong gật đầu. “Thưa đại nhân, tôi sẽ âm thầm theo dõi các hoạt động của hắn. Có lẽ hắn không biết rằng tôi đang điều tra.”
Lục Đại Nhân đồng ý. “Tốt, nhưng hãy cẩn thận. Hắn có thể có tai mắt khắp nơi. Ngươi không thể lộ ra điều gì bất thường.”
Dương Phong bắt đầu theo dõi Triệu Đại Nhân từ khoảng cách xa, từ các buổi họp triều đình đến những chuyến đi riêng tư ra ngoài kinh thành. Nhưng dường như Triệu Đại Nhân rất thận trọng. Những cuộc gặp gỡ của hắn đều diễn ra bí mật, không để lộ bất kỳ dấu vết nào cho người ngoài. Dương Phong không thể tìm thấy manh mối rõ ràng nào trong những ngày đầu tiên theo dõi.
Một buổi tối, Dương Phong quyết định mạo hiểm tiến gần hơn. Anh đã nghe tin rằng Triệu Đại Nhân sẽ có một cuộc gặp bí mật tại một ngôi nhà nằm sâu trong con hẻm hẹp của khu vực phía đông kinh thành. Đó là một nơi yên tĩnh và kín đáo, hoàn hảo cho những cuộc gặp gỡ không muốn bị ai phát hiện.
Dương Phong đội một chiếc mũ rộng và khoác áo choàng tối màu để không bị nhận ra. Anh theo dõi từ xa, cẩn thận không để lộ dấu vết. Khi Triệu Đại Nhân và hai người khác bước vào căn nhà, Dương Phong quyết định đợi bên ngoài, hy vọng có thể nghe thấy điều gì quan trọng.
Thời gian trôi qua chậm chạp trong bóng tối. Dương Phong đứng lặng im, tai lắng nghe từng tiếng động bên trong ngôi nhà. Đột nhiên, một giọng nói trầm trầm cất lên từ phía trong:
“Chúng ta không thể chờ lâu hơn nữa. Hoàng thượng ngày càng nghi ngờ, và Lục Đại Nhân đang tiến gần đến sự thật.”
Dương Phong nhíu mày, cố gắng nghe rõ hơn. Giọng nói tiếp tục:
“Ta đã nói với các ngươi rồi, chúng ta cần một động thái quyết liệt hơn. Nếu Lục Đại Nhân và tên học trò của Thầy Hứa tiếp tục điều tra, họ sẽ phát hiện ra liên minh của chúng ta.”
Dương Phong biết rằng đây là bằng chứng quan trọng, nhưng anh không thể mạo hiểm vào lúc này. Việc lộ diện có thể khiến mọi thứ đổ bể.
“Triệu Đại Nhân, chúng ta phải làm sao? Lục Đại Nhân là một kẻ rất thông minh. Nếu hắn phát hiện ra điều gì, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn.”
Giọng của Triệu Đại Nhân vang lên, điềm tĩnh và lạnh lùng: “Đừng lo. Lục Đại Nhân sẽ không có cơ hội tiến xa. Ta đã lên kế hoạch sẵn. Hắn sẽ bị loại trừ trước khi hắn kịp biết bất kỳ điều gì quan trọng.”
Dương Phong lạnh sống lưng. Kế hoạch của Triệu Đại Nhân rõ ràng không chỉ dừng lại ở việc giết chết Thầy Hứa. Hắn đã lên kế hoạch để loại bỏ Lục Đại Nhân và có thể cả anh. Anh cần phải báo cáo ngay lập tức.
Sáng hôm sau, Dương Phong gấp rút quay về phủ để gặp Lục Đại Nhân. Khi vừa bước vào phòng, anh đã thấy ông đang chờ sẵn. “Ngươi có gì để báo cáo không?” Lục Đại Nhân hỏi, giọng điệu bình tĩnh nhưng ánh mắt đầy nghi ngờ.
Dương Phong thở dài, rồi kể lại toàn bộ những gì mình nghe được trong đêm qua. Gương mặt Lục Đại Nhân dần trở nên căng thẳng. “Vậy là họ đang chuẩn bị hành động sớm hơn ta nghĩ,” ông nói, giọng trầm ngâm.
“Thưa đại nhân, chúng ta phải làm gì tiếp theo? Nếu bọn chúng phát hiện ra rằng chúng ta đã biết, mọi thứ sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều.” Dương Phong lo lắng hỏi.
Lục Đại Nhân suy nghĩ một lát rồi đáp: “Chúng ta không thể hành động quá sớm. Nhưng cũng không thể ngồi yên chờ đợi. Điều ta cần bây giờ là thêm chứng cứ. Chúng ta sẽ tiếp tục theo dõi và tìm thêm thông tin. Nhưng đồng thời, ta sẽ bắt đầu đề nghị tăng cường bảo vệ cho Hoàng thượng, và cảnh báo bệ hạ về mối nguy đang đến.”
Dương Phong gật đầu, hiểu rằng thời gian đang dần hết. Nếu họ không hành động nhanh chóng, liên minh của Triệu Đại Nhân sẽ sớm ra tay.
Trong khi đó, tại một góc khuất của kinh thành, Triệu Đại Nhân ngồi cùng những đồng minh trong liên minh. Hắn ta biết rằng thời gian đã đến. Không lâu nữa, cuộc thay đổi lớn mà Thầy Hứa đã tiên đoán sẽ xảy ra. Nhưng thay vì để nó diễn ra một cách tự nhiên, hắn đã lên kế hoạch để kiểm soát nó theo ý mình.
Một đồng minh của hắn, một quan lớn, nghiêng người về phía trước và thì thầm: “Ta nghe nói Lục Đại Nhân và tên học trò của Thầy Hứa đã bắt đầu điều tra về ngài. Chúng ta cần phải cẩn thận.”
Triệu Đại Nhân chỉ cười nhạt. “Cẩn thận? Không cần. Hãy chuẩn bị. Khi thời cơ đến, chúng ta sẽ hành động, và khi đó, không ai có thể ngăn cản chúng ta. Cả Lục Đại Nhân lẫn Dương Phong cũng sẽ không là ngoại lệ.”
Trong bóng tối, âm mưu của Triệu Đại Nhân và liên minh ngày càng rõ nét. Cơn bão đã sẵn sàng bùng nổ, và Dương Phong cùng Lục Đại Nhân chỉ còn rất ít thời gian để chuẩn bị.