Cái chết của Thầy phong thủy - Chương 7
Chương 7: Những bí mật được tiết lộ
Bóng đêm buông xuống phủ Lục Đại Nhân, mang theo một sự yên tĩnh kỳ lạ. Bên ngoài, trời không một gợn gió, nhưng trong tâm trí của Dương Phong và Lục Đại Nhân, cơn bão của những âm mưu đã bắt đầu cuồn cuộn kéo tới. Cả hai đều biết rằng cuộc điều tra của họ đã chạm đến những bí mật nguy hiểm nhất trong triều đình.
Dương Phong ngồi trầm ngâm trong căn phòng nhỏ của mình. Sau buổi theo dõi và những lời cảnh báo của Triệu Đại Nhân, anh không thể yên tâm thêm nữa. Liệu họ có đủ thời gian để hành động trước khi bị liên minh quyền lực kia tiêu diệt? Anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục đào sâu vào những mối liên kết ngầm đang dần lộ diện.
Sáng hôm sau, Lục Đại Nhân nhận được một tin báo mật từ một quan nhỏ trong triều. Ông ta từng là một trong những người thân tín của Thầy Hứa trước khi sự việc bi thảm xảy ra. Tin tức này không chỉ đơn thuần là một lời cảnh báo, mà còn là một manh mối cụ thể về những kẻ đang âm mưu trong bóng tối.
Lục Đại Nhân đưa mắt nhìn cuộn thư trong tay. Dòng chữ trên giấy viết vội nhưng rõ ràng:
“Có kẻ trong triều đình đứng sau vụ ám sát. Không chỉ có Triệu Đại Nhân, mà còn có ba tên quan khác, tất cả đều có quyền lực lớn. Kế hoạch của chúng là loại bỏ những kẻ ngáng đường, bao gồm cả Hoàng thượng. Nếu không sớm hành động, bọn chúng sẽ ra tay ngay khi triều đình chuẩn bị cho một sự kiện lớn sắp tới.”
Lục Đại Nhân cau mày, đôi mắt ánh lên sự lo lắng sâu sắc. “Một cuộc phản loạn,” ông thì thầm. “Bọn chúng đang chuẩn bị lật đổ Hoàng thượng.”
Dương Phong, đứng bên cạnh, đọc xong bức thư, không giấu nổi sự tức giận. “Đại nhân, chúng ta phải hành động ngay. Nếu bọn chúng đang chuẩn bị một cuộc đảo chính, chúng ta không thể chờ lâu hơn nữa.”
Lục Đại Nhân gật đầu, nhưng gương mặt ông vẫn lộ rõ sự thận trọng. “Đúng, nhưng chúng ta không thể vội vàng. Nếu hành động mà không có đầy đủ chứng cứ hoặc một kế hoạch hoàn chỉnh, không chỉ Hoàng thượng gặp nguy hiểm, mà chính chúng ta cũng sẽ bị tiêu diệt trước.”
“Vậy ngài định làm gì?” Dương Phong hỏi, lòng nóng như lửa đốt.
“Ta sẽ lập kế hoạch đưa những thông tin này đến Hoàng thượng, nhưng phải làm sao để không bị phát hiện. Chúng ta cần đảm bảo rằng Triệu Đại Nhân và liên minh của hắn không thể nắm bắt được trước khi chúng ta kịp ra tay,” Lục Đại Nhân nói, giọng đầy quả quyết.
Buổi chiều hôm đó, Lục Đại Nhân quyết định đến gặp một nhân vật quan trọng trong triều đình – Ngự y Ngô, một trong những người trung thành nhất với Hoàng thượng và cũng là một trong những nhân vật ít bị nghi ngờ nhất. Ngự y Ngô không chỉ là một thầy thuốc giỏi, mà còn nổi tiếng với trí tuệ sắc bén. Lục Đại Nhân tin rằng Ngô Ngự y có thể giúp ông đưa tin tức này đến Hoàng thượng một cách an toàn.
Gặp mặt Ngự y Ngô trong thư phòng riêng, Lục Đại Nhân không mất thời gian mà đi thẳng vào vấn đề. “Ta cần ngài chuyển một thông điệp khẩn cấp cho Hoàng thượng,” Lục Đại Nhân nói nhỏ. “Một âm mưu phản loạn đang được hình thành, và Hoàng thượng cần phải chuẩn bị.”
Ngự y Ngô cau mày, lắng nghe kỹ từng lời của Lục Đại Nhân. “Đây là thông tin nghiêm trọng, Lục Đại Nhân. Ngài có chắc chắn về những gì mình nói không?”
Lục Đại Nhân gật đầu. “Ta có chứng cứ, và Dương Phong, học trò của Thầy Hứa, đã theo dõi sát sao hoạt động của Triệu Đại Nhân. Những điều ta nói không phải là đồn thổi.”
Ngự y Ngô thở dài, rõ ràng ông hiểu tình thế nguy hiểm mà Hoàng thượng đang phải đối mặt. “Được, ta sẽ tìm cách đưa tin này đến Hoàng thượng. Nhưng ngài cần biết rằng việc này rất nguy hiểm. Nếu bọn phản loạn biết chúng ta đang âm thầm hành động, tất cả chúng ta có thể sẽ không sống sót.”
“Ta biết,” Lục Đại Nhân đáp. “Nhưng ta không còn lựa chọn nào khác.”
Tối hôm đó, Dương Phong tiếp tục theo dõi những hoạt động của Triệu Đại Nhân. Hắn ta vẫn giữ vẻ ngoài điềm tĩnh, nhưng qua từng cử chỉ, Dương Phong có thể cảm nhận được sự chuẩn bị ráo riết cho một cuộc phản loạn đang đến gần.
Đột nhiên, Dương Phong nhận ra một điều đáng ngờ. Hắn thấy Triệu Đại Nhân bí mật gặp gỡ với một trong những quan lớn trong triều – Thái sư Lý, một trong những người có ảnh hưởng mạnh mẽ nhất. Cuộc gặp này không phải là ngẫu nhiên, và Dương Phong hiểu rằng liên minh của Triệu Đại Nhân có lẽ đã lan rộng hơn những gì họ tưởng.
Không thể chờ đợi lâu hơn nữa, Dương Phong trở về và báo cáo cho Lục Đại Nhân. “Chúng ta không còn nhiều thời gian,” anh nói. “Liên minh của chúng không chỉ gồm vài tên quan mà đã lan rộng đến những người như Thái sư Lý. Nếu không hành động ngay, chúng ta sẽ mất đi cơ hội duy nhất.”
Lục Đại Nhân đứng dậy, ánh mắt sắc bén. “Ta hiểu rồi. Ta sẽ lập tức gặp Hoàng thượng trong đêm nay, dù có phải mạo hiểm đi chăng nữa.”
Tại cung điện, Hoàng thượng đang ngồi trong thư phòng, vẻ mặt mệt mỏi. Đột nhiên, Ngự y Ngô bước vào, theo sau là Lục Đại Nhân. Hoàng thượng nhìn lên, đôi mắt đầy sự tò mò.
“Bệ hạ, thần có điều quan trọng cần thưa,” Lục Đại Nhân nói, giọng nghiêm trọng. “Triều đình đang đối mặt với một cuộc phản loạn từ bên trong.”
Hoàng thượng nheo mắt lại, đôi tay nắm chặt thành ghế. “Ngươi nói gì? Một cuộc phản loạn?”
“Phải, bệ hạ. Triệu Đại Nhân và những quan lớn khác đang âm thầm lập kế hoạch lật đổ bệ hạ. Thầy Hứa Tâm đã bị giết vì biết quá nhiều, và chúng sẽ không dừng lại ở đó. Nếu không hành động ngay, triều đình sẽ rơi vào tay chúng.”
Hoàng thượng im lặng trong giây lát, rồi đứng lên, đôi mắt rực lên sự giận dữ. “Ta đã tin tưởng quá nhiều kẻ phản bội. Nhưng ngươi chắc chắn về điều này chứ?”
Lục Đại Nhân cúi đầu. “Thần không dám nói sai, bệ hạ. Chúng ta cần phải chuẩn bị ngay.”
Hoàng thượng gật đầu, quyết định hiện rõ trên khuôn mặt. “Ta sẽ không để triều đình của ta rơi vào tay những kẻ phản loạn. Từ giờ trở đi, ngươi và ta sẽ hành động cùng nhau. Chúng ta sẽ bắt đầu bằng việc hạ bệ những kẻ đã phản bội.”
Cơn bão đang tới gần, nhưng Hoàng thượng đã sẵn sàng đối mặt với nó. Và trong bóng tối, Triệu Đại Nhân và liên minh của hắn không biết rằng kế hoạch của họ đã bắt đầu bị vạch trần.