Cái chết của Thầy phong thủy - Chương 9
Chương 9: Cuộc đối đầu trong bóng tối
Đêm trước lễ hội, không gian trong kinh thành dường như nặng nề hơn. Mọi người vẫn tấp nập chuẩn bị cho buổi lễ lớn, nhưng những quan lại trung thành với Hoàng thượng lại đang âm thầm lên kế hoạch cho trận chiến sắp tới. Trong khi đó, Dương Phong và Lục Đại Nhân đã sẵn sàng đối mặt với những gì sẽ đến. Họ biết rằng sự phản bội không còn chỉ là một tin đồn, mà đã trở thành một thực tế nguy hiểm hơn bao giờ hết.
Tại phủ của Triệu Đại Nhân, ánh đèn le lói trong căn phòng kín đáo nơi những kẻ phản loạn tụ họp. Triệu Đại Nhân đứng thẳng, khuôn mặt điềm tĩnh nhưng đầy kiên quyết. Trước mặt ông ta, Thái sư Lý và các quan khác trong liên minh đều tề tựu đông đủ. Họ đã chờ đợi giây phút này quá lâu.
“Ngày mai, khi lễ hội bắt đầu, đó sẽ là thời điểm hành động của chúng ta,” Triệu Đại Nhân nói, giọng trầm nhưng sắc bén. “Hoàng thượng sẽ không ngờ rằng chúng ta đã chuẩn bị kỹ càng. Khi hắn ta bị bao vây trong cung, toàn bộ triều đình sẽ thuộc về chúng ta.”
Thái sư Lý gật đầu, ánh mắt lộ rõ vẻ hưng phấn. “Với lực lượng mà chúng ta đã bố trí, không ai có thể ngăn cản. Nhưng ngài đã chắc chắn về sự im lặng của những kẻ trung thành với Hoàng thượng chưa?”
Triệu Đại Nhân mỉm cười, đầy vẻ tự tin. “Ta đã sắp xếp mọi thứ. Những kẻ trung thành đó sẽ bị cô lập, không kịp trở tay. Dù chúng biết trước âm mưu của ta, thì cũng không thể thay đổi được kết cục.”
Những kẻ trong phòng im lặng đồng ý, mỗi người đều tin rằng chiến thắng đã nằm trong tầm tay. Nhưng họ không biết rằng, bên ngoài bức tường dày của phủ, một bóng người đang âm thầm lắng nghe – Dương Phong.
Dương Phong đã theo dõi cuộc họp kín của liên minh từ khi bắt đầu. Mọi chi tiết mà Triệu Đại Nhân tiết lộ càng làm rõ hơn kế hoạch phản loạn của chúng. Anh biết rằng không còn nhiều thời gian. Bước đi tiếp theo của anh phải thật chính xác, không thể mắc sai lầm.
Rời khỏi phủ của Triệu Đại Nhân, Dương Phong quay trở lại gặp Lục Đại Nhân. Vừa bước vào phòng, anh đã thấy ánh mắt Lục Đại Nhân chăm chú chờ đợi.
“Bọn chúng sẽ hành động vào buổi lễ hội,” Dương Phong nói, hơi thở gấp gáp. “Khi Hoàng thượng đang chiêu đãi các quan lại, chúng sẽ bao vây cung điện và hạ bệ ngài.”
Lục Đại Nhân gật đầu, đôi mắt lóe lên sự quyết đoán. “Ta đã nghĩ đến khả năng này. Chúng ta không còn nhiều thời gian. Ta sẽ thông báo ngay cho Hoàng thượng để chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.”
Tại cung điện, ánh đèn lung linh soi tỏ không gian rộng lớn của phòng tiếp khách. Hoàng thượng ngồi trầm ngâm trên ngai, trong đầu ông là vô vàn suy nghĩ. Đột nhiên, Lục Đại Nhân và Dương Phong bước vào, không giấu được sự lo lắng.
“Thưa bệ hạ, kế hoạch của Triệu Đại Nhân đã rõ ràng. Chúng sẽ ra tay ngay trong buổi lễ ngày mai,” Lục Đại Nhân nói ngay khi bước vào.
Hoàng thượng nhíu mày, ánh mắt lộ rõ sự quyết liệt. “Vậy là chúng đã đi đến nước này. Được, ta đã chờ đợi giây phút này. Chúng ta sẽ phản công.”
Dương Phong bước tới, giọng nói nhanh và dứt khoát: “Thưa bệ hạ, chúng ta cần phải chuẩn bị ngay lập tức. Quân đội trong cung cần được sắp xếp kín đáo, sẵn sàng phản ứng khi bọn chúng ra tay. Những kẻ phản loạn không thể ngờ rằng chúng ta đã biết trước.”
Hoàng thượng gật đầu, đôi mắt sắc bén. “Lục Đại Nhân, ngươi hãy sắp xếp mọi thứ. Triệu tập những người trung thành nhất và đảm bảo rằng họ biết rõ vai trò của mình trong trận chiến sắp tới. Ta không muốn bất kỳ sai lầm nào.”
Lục Đại Nhân cúi đầu, giọng cương quyết: “Thần đã chuẩn bị sẵn. Chúng ta sẽ hành động như kế hoạch, và khi bọn chúng lộ diện, chúng ta sẽ phản công nhanh chóng.”
Hoàng thượng đứng dậy, bước tới cửa sổ lớn, nhìn ra khu vườn hoàng gia yên bình. “Ta không ngờ rằng triều đình của ta lại trở nên như thế này. Nhưng ta sẽ không để ngai vàng của mình bị cướp đoạt dễ dàng.”
Buổi sáng hôm sau, lễ hội lớn được tổ chức như thường lệ. Cung điện ngập tràn những tiếng cười nói, nhưng ẩn sau vẻ hào nhoáng đó là một cuộc chiến đang âm thầm diễn ra. Các quan lại và tướng lĩnh trung thành với Hoàng thượng đã bí mật được bố trí khắp nơi, sẵn sàng hành động bất cứ lúc nào.
Dương Phong đứng ở một góc khuất, quan sát tình hình. Anh có thể thấy Triệu Đại Nhân cùng các đồng minh của hắn bước vào cung điện với vẻ mặt bình thản nhưng đầy ẩn ý. Tất cả như đã nằm trong tính toán của chúng.
Khi buổi lễ đang diễn ra, Dương Phong chợt nhận ra một điều bất thường. Những cận vệ của Triệu Đại Nhân đang di chuyển tới những vị trí quan trọng quanh cung điện, nơi họ có thể kiểm soát cửa ra vào và hành lang chính. Anh biết rằng thời điểm hành động của chúng sắp đến.
Không thể chờ đợi lâu hơn, Dương Phong nhanh chóng tìm gặp Lục Đại Nhân. “Bọn chúng đã bắt đầu di chuyển. Kế hoạch của chúng đang đi vào giai đoạn cuối.”
Lục Đại Nhân gật đầu, ánh mắt sắc lạnh. “Được, chúng ta sẽ ra tay ngay khi chúng lộ diện.”
Thời khắc quan trọng đã đến. Triệu Đại Nhân bước lên, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía ngai vàng nơi Hoàng thượng đang ngồi. Hắn biết rằng đây chính là khoảnh khắc để hành động. Khi hắn giơ tay ra hiệu, những cận vệ xung quanh bắt đầu di chuyển nhanh chóng, bao vây các cửa chính và cổng ra vào.
Nhưng ngay khi Triệu Đại Nhân chuẩn bị ra lệnh tấn công, từ những ngóc ngách của cung điện, các cận vệ trung thành của Hoàng thượng bất ngờ xuất hiện, bao vây bọn phản loạn.
“Ngươi nghĩ rằng ta không biết về âm mưu của ngươi sao, Triệu Đại Nhân?” Giọng nói uy nghiêm của Hoàng thượng vang lên, phá tan không gian yên tĩnh.
Triệu Đại Nhân quay lại, ánh mắt lộ rõ sự bất ngờ và tức giận. “Bệ hạ… Ngài đã biết từ trước?”
Hoàng thượng đứng dậy, đôi mắt rực lên sự giận dữ. “Phải, ta đã biết tất cả. Ngươi và lũ phản bội của ngươi đã bị lộ từ lâu. Và hôm nay, sẽ là ngày cuối cùng của các ngươi.”
Trận chiến nổ ra ngay lập tức. Các cận vệ trung thành với Hoàng thượng lao vào bắt giữ những kẻ phản loạn. Trong cơn hỗn loạn, Triệu Đại Nhân và đồng bọn của hắn nhanh chóng bị khống chế, không còn đường thoát.
Sau cuộc đối đầu ngắn ngủi nhưng quyết liệt, tất cả những kẻ phản loạn đều bị bắt giữ. Triệu Đại Nhân, dù thất bại, vẫn giữ vẻ mặt bình thản. “Ngươi có thể bắt giữ ta, nhưng ta không phải là kẻ duy nhất. Sẽ còn nhiều kẻ khác, và triều đình này sẽ sụp đổ.”
Hoàng thượng nhìn hắn, ánh mắt lạnh lùng. “Ngươi đã đánh giá thấp lòng trung thành và sự khôn ngoan của những người bên cạnh ta. Triều đình này sẽ không sụp đổ vì những kẻ phản bội như ngươi.”
Triệu Đại Nhân bị áp giải ra ngoài, trong khi Hoàng thượng quay lại nhìn Lục Đại Nhân và Dương Phong. “Các ngươi đã làm rất tốt. Nhưng đây chưa phải là kết thúc. Vẫn còn nhiều kẻ khác cần phải loại trừ.”
Dương Phong cúi đầu, nhưng trong lòng anh biết rằng cuộc chiến này vẫn chưa kết thúc hoàn toàn. Còn những bóng đen khác đang ẩn nấp trong triều đình, chờ cơ hội để ra tay. Và anh, cùng với Lục Đại Nhân, sẽ không dừng lại cho đến khi sự thật được phơi bày hoàn toàn.