Cải tiến hệ thống đường xá và hậu cần - Chương 2
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Đầu Tiên
Sau khi nhận nhiệm vụ cải tiến hệ thống giao thông và hậu cần, Từ Vân đã nhanh chóng bắt tay vào công việc. Anh hiểu rõ rằng, để đảm bảo thành công, anh cần sự hỗ trợ từ những người giỏi nhất trong lĩnh vực này. Và không ai khác, Lý Bân, một kỹ sư tài ba về xây dựng cầu đường, là người đầu tiên mà anh nghĩ đến.
Lý Bân, dù không xuất thân từ gia đình quyền quý, nhưng lại nổi tiếng với khả năng thiết kế và xây dựng những cây cầu vững chắc, vượt qua những địa hình hiểm trở nhất. Từ Vân quyết định đích thân đến gặp ông để bàn bạc về dự án này.
Một buổi sáng tinh mơ, sương mờ vẫn còn bao phủ núi non, Từ Vân cưỡi ngựa đến gặp Lý Bân tại một công trường xây dựng bên dòng sông lớn. Khi đến nơi, anh nhìn thấy Lý Bân đang chỉ đạo công nhân xây dựng một cây cầu bắc qua dòng sông. Mồ hôi nhễ nhại trên khuôn mặt của ông, nhưng đôi mắt thì ánh lên sự kiên cường và tập trung cao độ.
Từ Vân bước xuống ngựa, tiến lại gần. “Thưa Lý Bân, ta là Từ Vân, được Gia Cát Lượng giao trọng trách cải tiến hệ thống giao thông và hậu cần cho Thục Hán. Ta đến đây vì muốn mời ông tham gia vào dự án quan trọng này.”
Lý Bân quay lại, ngước nhìn Từ Vân từ đầu đến chân, rồi cười khẽ. “Nghe danh ngài đã lâu, nhưng không ngờ ngài còn trẻ đến vậy. Cải tiến giao thông cho cả một quốc gia đang trong thời chiến, ngài có nghĩ mình sẽ làm được không?”
Từ Vân không giấu đi sự quyết tâm trong giọng nói. “Ta không dám nói sẽ dễ dàng, nhưng đây là nhiệm vụ sống còn. Nếu không cải tiến hệ thống vận chuyển, chúng ta sẽ thua trước khi chiến đấu. Những con đường, những cây cầu ông xây dựng có thể sẽ cứu sống hàng ngàn người lính trên chiến trường.”
Lý Bân trầm ngâm một lúc, rồi quay lại nhìn cây cầu đang dần thành hình trước mặt. “Xây dựng cầu đường là một phần trong cuộc đời ta. Nếu ta có thể dùng nó để giúp Thục Hán, thì sao lại không? Tuy nhiên…” Ông quay lại nhìn thẳng vào mắt Vân. “Ngài có biết, thời gian và tài nguyên là hai thứ quan trọng nhất. Chúng ta không có nhiều thời gian, cũng không có đủ người và vật liệu. Làm sao để hoàn thành một dự án lớn trong thời gian ngắn như vậy?”
Từ Vân mỉm cười, đã dự đoán trước câu hỏi này. “Ta hiểu rõ điều đó. Nhưng chúng ta sẽ không làm một mình. Ta đã có kế hoạch huy động sức dân ở những vùng gần tuyến đường trọng yếu, khuyến khích họ tham gia vào công việc này. Chúng ta cũng sẽ sử dụng nguồn tài nguyên có sẵn, và nếu cần, ta sẽ tìm cách để điều chuyển vật liệu từ những nơi khác.”
“Sức dân…” Lý Bân lẩm bẩm, rồi ông gật đầu. “Nếu có kế hoạch hợp lý, điều đó có thể thực hiện được. Nhưng cần phải tính toán kỹ lưỡng, không thể chỉ dựa vào nhiệt huyết.”
“Đúng vậy,” Vân đồng tình. “Ta đã chuẩn bị kế hoạch chi tiết. Tuy nhiên, cần sự tham gia của ông để biến những kế hoạch này thành hiện thực. Với sự kinh nghiệm của ông, chúng ta sẽ không chỉ xây dựng những con đường, mà còn tạo nên con đường dẫn đến chiến thắng cho Thục Hán.”
Lý Bân im lặng trong giây lát, rồi cuối cùng ông phá vỡ sự yên lặng bằng một cái gật đầu dứt khoát. “Được, ta sẽ giúp ngài. Nhưng hãy nhớ, công việc này sẽ vô cùng khó khăn. Nếu ngài sẵn sàng đối mặt với những thử thách ấy, ta cũng sẽ ở bên ngài.”
Từ Vân cúi đầu tỏ lòng biết ơn. “Ta sẽ không để ông thất vọng.”
Kể từ hôm đó, Lý Bân chính thức tham gia dự án. Những ngày tiếp theo, Từ Vân và Lý Bân cùng nhau đi khảo sát các tuyến đường quan trọng, những cây cầu cần xây dựng và các địa điểm chiến lược cho các trạm hậu cần. Họ nhận ra rằng nhiều con đường bị hư hỏng nặng bởi chiến tranh, một số đoạn đường thậm chí không thể đi qua trong điều kiện thời tiết xấu. Điều này khiến việc vận chuyển lương thực và vũ khí đến các tiền tuyến bị chậm trễ nghiêm trọng.
“Chúng ta cần phải xây dựng cầu qua sông này,” Lý Bân chỉ vào một dòng sông chảy xiết trước mặt. “Nếu không, quân lính sẽ mất nhiều ngày để tìm đường vòng.”
Từ Vân nhìn dòng sông, rồi gật đầu. “Đúng. Nhưng chúng ta cần phải nhanh. Quân Ngụy có thể sẽ tấn công bất cứ lúc nào. Ta sẽ huy động thêm người từ các làng xung quanh để giúp ông.”
Họ không chỉ tập trung vào việc xây dựng cầu, mà còn cải tạo các con đường đèo, những đoạn đường nguy hiểm dễ bị quân địch tấn công. Vân và Lý Bân đã đưa ra một loạt phương án phòng thủ dọc theo các tuyến đường quan trọng, bao gồm xây dựng những trạm gác và các kho lương thực dự trữ tại những vị trí chiến lược.
Trong một cuộc họp chiến lược, Gia Cát Lượng nghe báo cáo từ Từ Vân và Lý Bân, không giấu nổi sự hài lòng. “Các ngươi đã làm rất tốt. Với hệ thống giao thông và hậu cần được cải tiến, chúng ta sẽ có lợi thế lớn trong cuộc chiến sắp tới. Nhưng nhớ, đây mới chỉ là khởi đầu. Cần phải hoàn thiện tất cả trước khi quân địch tấn công.”
Từ Vân và Lý Bân đồng thanh đáp: “Chúng tôi sẽ không làm ngài thất vọng.”
Hệ thống giao thông mới của Thục Hán đang dần hình thành, hứa hẹn mang lại lợi thế lớn cho quân đội trong cuộc chiến khốc liệt. Nhưng thử thách vẫn còn ở phía trước, và Từ Vân biết rằng, mỗi bước đi đều có thể quyết định vận mệnh của đất nước.