Cải tiến nông nghiệp - Chương 2
Chương 2: Khởi đầu với ruộng bậc thang
Sau khi tỉnh dậy từ giấc mơ kỳ lạ, Gia Cát Lượng quyết tâm bắt tay vào hiện thực hóa những gì mình đã thấy. Ông dành nhiều ngày đêm suy nghĩ, vạch ra kế hoạch cụ thể để cải tiến nông nghiệp cho quốc gia. Bước đầu tiên của ông là áp dụng những kỹ thuật hiện đại mà ông thấy trong giấc mơ vào một hình thức canh tác mà ông đã nghĩ đến từ lâu: ruộng bậc thang.
Một buổi sáng tinh mơ, Gia Cát Lượng tập trung những nông dân giỏi nhất của vùng lại ở một khu vực núi non hiểm trở, nơi đất đai cằn cỗi và chưa từng được khai thác để trồng trọt. Nhìn lên những dãy núi dốc đứng, ông mỉm cười tự tin và nói với mọi người:
“Chúng ta sẽ biến những ngọn núi này thành ruộng lúa phì nhiêu, một cánh đồng lúa khổng lồ trải dài từ chân núi lên đến đỉnh. Đây sẽ là cách để chúng ta tận dụng mọi mảnh đất mà chúng ta có, kể cả những vùng đất cằn cỗi nhất.”
Một người nông dân già, tên Tôn Bình, nhìn ngọn núi cao trước mặt, vẻ mặt bối rối: “Thưa tiên sinh, làm sao chúng ta có thể trồng lúa trên sườn núi dốc thế này? Nước không giữ lại được, đất sẽ bị xói mòn.”
Gia Cát Lượng điềm tĩnh trả lời: “Chúng ta sẽ tạo ra những bậc thang, từng tầng từng lớp, vừa để giữ nước vừa để tránh đất bị cuốn trôi. Nước sẽ chảy từ trên xuống dưới theo từng tầng, đảm bảo cung cấp đủ độ ẩm cho mọi cây trồng.”
Người nông dân vẫn chưa hết hoài nghi: “Nhưng làm sao chúng ta có thể xây dựng những ruộng bậc thang như thế mà không có máy móc hiện đại?”
Gia Cát Lượng cười nhẹ: “Ta đã thấy cách người dân ở tương lai làm. Họ cũng bắt đầu từ đôi bàn tay, từ sức người. Chúng ta sẽ làm cùng nhau, từng bước một.”
Với sự dẫn dắt của Gia Cát Lượng, mọi người bắt tay vào công việc. Họ dùng cuốc, xẻng, và gỗ từ rừng để tạo thành những bậc thang lớn. Công việc kéo dài trong nhiều tuần, nhưng dần dần, những dải ruộng bậc thang bắt đầu hình thành, từng tầng, từng lớp một cách vững chắc.
Một buổi chiều muộn, khi mặt trời lặn dần sau núi, Tôn Bình ngồi nghỉ mệt dưới một gốc cây, nhìn về những bậc thang vừa hoàn thành. Ông thở dài, nói với một nông dân trẻ đứng cạnh: “Ta chưa bao giờ nghĩ chúng ta có thể làm được điều này. Tiên sinh Gia Cát quả là người có tầm nhìn xa.”
Người nông dân trẻ gật đầu: “Vâng, ông ấy luôn biết điều gì là tốt nhất cho dân chúng. Chúng ta chỉ cần tin tưởng vào kế hoạch của ông.”
Ngày hôm sau, Gia Cát Lượng trở lại khu ruộng mới xây dựng. Ông đứng giữa đám nông dân, hướng dẫn cách gieo trồng lúa và sử dụng hệ thống tưới tiêu tự nhiên mà ông đã thiết kế. Ông chỉ vào một con kênh nhỏ chảy dọc theo các bậc thang và giải thích:
“Nước từ trên đỉnh núi sẽ chảy qua các kênh này, ngấm dần xuống từng lớp đất. Mỗi bậc thang sẽ giữ lại một phần nước, đủ để cung cấp cho cây trồng trong suốt mùa khô.”
Tôn Bình, giờ đã tin tưởng hoàn toàn, ngước nhìn Gia Cát Lượng với ánh mắt kính trọng: “Thưa tiên sinh, giờ tôi đã hiểu. Ngài không chỉ giúp chúng ta làm ra ruộng bậc thang, mà còn dạy chúng ta cách chăm sóc đất đai. Nông dân chúng tôi sẽ không bao giờ quên những gì ngài đã chỉ dạy.”
Gia Cát Lượng khẽ gật đầu, nhưng ánh mắt ông vẫn sắc sảo như đang tính toán điều gì đó xa hơn. Ông biết rằng việc xây dựng ruộng bậc thang chỉ là bước khởi đầu. Quốc gia còn cần nhiều cải tiến hơn nữa để thật sự thoát khỏi khủng hoảng kinh tế. Những kỹ thuật hiện đại trong giấc mơ vẫn còn quá nhiều để áp dụng, nhưng mỗi bước tiến là một hi vọng cho tương lai.
Trong những tháng tiếp theo, ruộng bậc thang của Gia Cát Lượng đã cho thấy kết quả đáng kinh ngạc. Mùa màng trúng lớn, lúa chín vàng ươm trải dài khắp các sườn núi. Người dân trong vùng không còn lo lắng về nạn đói, và tiếng tăm về kỹ thuật nông nghiệp của Gia Cát Lượng lan xa. Những vùng đất khác bắt đầu tìm đến ông, mong muốn học hỏi phương pháp mới để cải thiện cuộc sống.
Một ngày nọ, khi đứng trên đỉnh ruộng bậc thang, Gia Cát Lượng quay sang Tôn Bình và nói: “Đây mới chỉ là khởi đầu. Ta còn nhiều điều muốn thử nghiệm, nhiều cải tiến nông nghiệp khác có thể giúp đất nước này thịnh vượng.”
Tôn Bình kính cẩn cúi đầu: “Chúng tôi sẵn sàng theo ngài, tiên sinh. Bất kỳ điều gì ngài chỉ dạy, chúng tôi sẽ thực hiện.”
Gia Cát Lượng cười nhẹ: “Vậy thì hãy sẵn sàng, vì sắp tới chúng ta sẽ không chỉ dừng lại ở ruộng bậc thang. Ta sẽ mang những gì tốt nhất của tương lai trở lại, để cứu quốc gia của chúng ta.”