Cải tiến nông nghiệp - Chương 4
Chương 4: Phát triển kỹ thuật gieo trồng
Sau khi áp dụng thành công kỹ thuật trồng xen canh và luân canh, Gia Cát Lượng tiếp tục theo đuổi mục tiêu cải thiện nông nghiệp một cách toàn diện. Ông hiểu rằng năng suất cây trồng có thể tăng cao hơn nữa nếu tối ưu hóa khâu gieo trồng. Từ những kiến thức trong giấc mơ về tương lai, Gia Cát Lượng biết rằng việc gieo hạt đều đặn và hiệu quả không chỉ giảm bớt sức lao động mà còn giúp mùa màng phát triển nhanh chóng. Với mục tiêu đó, ông bắt đầu thử nghiệm một loại công cụ gieo hạt thủ công mà ông tự thiết kế.
Một buổi sáng, Gia Cát Lượng triệu tập các thợ thủ công và nông dân tại xưởng làm việc. Trên bàn là một bản vẽ chi tiết của dụng cụ mà ông đã mày mò nghiên cứu suốt đêm. Đó là một thiết bị đơn giản, sử dụng một trục xoay và các rãnh để phân chia hạt giống một cách đều đặn khi đẩy dụng cụ qua luống đất.
“Đây là một thiết bị mà ta đã thiết kế,” Gia Cát Lượng bắt đầu giải thích. “Nó có thể giúp chúng ta gieo hạt nhanh chóng và đều đặn hơn so với cách thủ công thông thường. Chỉ cần đẩy qua luống đất, hạt sẽ tự động rơi xuống đều khắp các rãnh.”
Một thợ thủ công tên Đặng Bình, một người nổi tiếng khéo léo trong vùng, tiến lại gần để xem xét bản vẽ. Ông gật gù, rồi quay sang Gia Cát Lượng: “Thưa tiên sinh, thiết kế này thật kỳ diệu. Tôi chưa từng thấy ai nghĩ ra cách gieo hạt như thế này. Nếu ngài cho phép, tôi sẽ bắt tay vào làm ngay lập tức.”
Gia Cát Lượng mỉm cười hài lòng: “Ngươi hãy bắt đầu đi. Ta tin rằng với tài năng của ngươi, chúng ta sẽ có công cụ đầu tiên sớm thôi.”
Chỉ trong vài ngày, với sự khéo léo của Đặng Bình và sự giúp đỡ của những người thợ khác, công cụ gieo hạt đầu tiên đã hoàn thành. Gia Cát Lượng nhanh chóng mang nó ra thử nghiệm trên cánh đồng. Ông hướng dẫn các nông dân cách sử dụng dụng cụ mới, và mọi người chăm chú lắng nghe. Một trong những người nông dân, tên là Lưu Chí, thử đẩy dụng cụ qua luống đất với vẻ hoài nghi ban đầu, nhưng sau một đoạn ngắn, ông dừng lại và ngạc nhiên khi thấy hạt giống đã được rải đều và chính xác trên mặt đất.
“Tiên sinh!” Lưu Chí kêu lên, giọng đầy phấn khích. “Công cụ này thật sự tuyệt vời! Chúng tôi có thể gieo hạt nhanh hơn rất nhiều so với trước. Chỉ cần vài người là có thể gieo hết cả cánh đồng trong một ngày!”
Gia Cát Lượng gật đầu hài lòng: “Đúng vậy. Đây chỉ là bước khởi đầu. Với công cụ này, chúng ta sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian và công sức. Các ngươi hãy truyền đạt cho tất cả những người nông dân khác cách sử dụng nó.”
Những ngày tiếp theo, dụng cụ gieo hạt của Gia Cát Lượng đã được sử dụng rộng rãi khắp các vùng đất. Hiệu quả của nó nhanh chóng lan truyền, không chỉ trong vùng mà còn đến các khu vực lân cận. Việc gieo hạt giờ đây trở nên dễ dàng và nhanh chóng hơn rất nhiều. Nhờ vậy, mùa màng phát triển đều đặn, cây trồng nảy mầm khỏe mạnh và cho năng suất cao.
Một buổi chiều muộn, khi Gia Cát Lượng đang đứng quan sát cánh đồng lúa xanh ngát, Đặng Bình tiến đến với một vẻ mặt lo âu.
“Tiên sinh, tôi có điều muốn thưa. Mặc dù công cụ gieo hạt này đã giúp ích rất nhiều, nhưng nông dân vẫn gặp khó khăn trong việc thu hoạch khi đến mùa. Việc thu hoạch thủ công mất rất nhiều thời gian và làm hao hụt sản lượng. Chúng ta có thể nghĩ ra cách nào để cải thiện việc thu hoạch được không?”
Gia Cát Lượng trầm ngâm một lúc, rồi gật đầu: “Ngươi nói đúng, Đặng Bình. Việc thu hoạch cũng quan trọng không kém gieo trồng. Nếu chúng ta có thể tối ưu hóa cả khâu thu hoạch, thì năng suất sẽ còn tăng lên nhiều lần nữa.”
Ông nghĩ đến những cỗ máy tự động thu hoạch mà mình đã thấy trong giấc mơ, nhưng biết rằng trong thời đại này, máy móc tự động hóa còn quá xa vời. Tuy nhiên, Gia Cát Lượng tin rằng có thể thiết kế một loại công cụ thủ công khác để hỗ trợ thu hoạch nhanh chóng hơn.
“Đặng Bình, hãy theo ta. Ta có một ý tưởng mới,” Gia Cát Lượng nói với ánh mắt sáng rực lên niềm hứng khởi.
Hai người lại tiếp tục nghiên cứu và thiết kế. Lần này, họ tập trung vào việc tạo ra một loại liềm cải tiến, có khả năng cắt nhanh hơn và gom lúa dễ dàng hơn. Đặng Bình chăm chỉ làm việc, không quản ngày đêm, và chỉ trong vài tuần, một mẫu liềm thu hoạch mới đã ra đời.
Gia Cát Lượng tổ chức một buổi thử nghiệm ngay tại cánh đồng. Khi công cụ mới được thử nghiệm, những nông dân đã háo hức chờ đợi kết quả. Một người nông dân thử cắt lúa bằng liềm mới, và chỉ trong tích tắc, bó lúa lớn đã được gom gọn. Mọi người reo hò vui sướng.
Gia Cát Lượng mỉm cười hài lòng: “Chúng ta sẽ không ngừng cải tiến. Mỗi bước đi đều giúp chúng ta tiến gần hơn đến mục tiêu phát triển một nền nông nghiệp bền vững, đủ sức nuôi sống quốc gia.”
Người dân đã cảm nhận rõ ràng sự thay đổi, không chỉ trong mùa màng, mà còn trong tư duy và cách làm việc. Với Gia Cát Lượng dẫn dắt, họ tin rằng tương lai của quốc gia sẽ sáng rạng hơn bao giờ hết, một tương lai mà nền kinh tế được bảo vệ vững chắc từ chính cánh đồng quê hương.