Cải tiến nông nghiệp - Chương 6
Chương 6: Kỹ thuật chăn nuôi và phân bón hữu cơ
Sau khi hoàn thiện các hệ thống tưới tiêu, thoát nước, và bảo vệ mùa màng, Gia Cát Lượng nhận ra rằng không thể chỉ dừng lại ở cây trồng. Ông bắt đầu suy nghĩ về việc phát triển chăn nuôi và kết hợp với cây trồng để tạo ra một hệ thống khép kín, trong đó cả hai lĩnh vực này hỗ trợ lẫn nhau. Đặc biệt, ông muốn tận dụng phân bón hữu cơ từ gia súc và gia cầm để cải thiện đất đai, giúp cây trồng phát triển khỏe mạnh mà không phụ thuộc vào phân bón hóa học.
Một buổi sáng sớm, Gia Cát Lượng triệu tập các nông dân chăn nuôi và những thợ thủ công khéo léo của làng lại để thảo luận về kế hoạch mới. Ông bắt đầu bằng việc chia sẻ tầm quan trọng của chăn nuôi trong nền nông nghiệp bền vững.
“Các ngươi biết rằng việc chăm sóc đất đai không chỉ dựa vào trồng trọt mà còn có thể được cải thiện nhờ vào chăn nuôi. Gia súc và gia cầm không chỉ cung cấp thực phẩm mà còn tạo ra nguồn phân bón tự nhiên giúp cải tạo đất. Điều này không chỉ tăng năng suất cây trồng mà còn giảm thiểu sự phụ thuộc vào các nguồn phân bón khác.”
Một nông dân tên Trần Phú, người đã chăn nuôi bò nhiều năm, lên tiếng: “Thưa tiên sinh, gia súc của chúng tôi đã tạo ra nhiều phân bón, nhưng chúng tôi chưa biết cách sử dụng chúng một cách hiệu quả để bón cho cây trồng. Ngài có thể hướng dẫn chúng tôi được không?”
Gia Cát Lượng mỉm cười, tay chỉ vào sơ đồ mà ông đã chuẩn bị sẵn: “Ta đã nghiên cứu kỹ. Phân bón từ gia súc, nếu được xử lý đúng cách, có thể trở thành một nguồn tài nguyên quý giá. Chúng ta sẽ xây dựng các hố ủ phân bón, nơi phân sẽ được ủ chung với cỏ khô và các loại lá cây mục, giúp phân hủy hoàn toàn và không gây ô nhiễm. Sau khi ủ đủ thời gian, chúng ta sẽ sử dụng phân này để bón cho cây trồng.”
Lời giải thích chi tiết của Gia Cát Lượng khiến mọi người trầm trồ. Một người nông dân trẻ, Vũ Đình, chăm chú lắng nghe và hỏi tiếp: “Tiên sinh, với cách này, chúng ta không cần sử dụng phân bón hóa học nữa, phải không?”
“Đúng vậy,” Gia Cát Lượng đáp. “Phân bón hữu cơ không chỉ giúp cây trồng phát triển tự nhiên mà còn bảo vệ môi trường và cải tạo đất đai về lâu dài. Đất sẽ trở nên tơi xốp hơn, giàu dinh dưỡng hơn, và cây trồng sẽ kháng được sâu bệnh tốt hơn.”
Người nông dân vui mừng khi biết rằng họ không cần phải dựa vào những loại phân bón đắt đỏ mà vẫn có thể cải thiện mùa màng. Ngay lập tức, Gia Cát Lượng chỉ đạo xây dựng các hố ủ phân bón khắp các làng xung quanh. Ông dạy mọi người cách thu gom phân gia súc và trộn đều với rơm rạ, lá cây, rồi ủ trong hố vài tháng để phân hủy hoàn toàn.
Sau một thời gian ngắn, khi phân bón hữu cơ đã được ủ kỹ lưỡng, Gia Cát Lượng hướng dẫn người dân sử dụng chúng trên các cánh đồng. Kết quả không ngoài mong đợi: cây trồng phát triển mạnh mẽ, đất đai màu mỡ hơn hẳn, và không còn hiện tượng bạc màu như khi sử dụng phân bón hóa học.
Một buổi sáng nọ, Tôn Bình, người nông dân già trung thành, đến gặp Gia Cát Lượng bên cạnh một cánh đồng lúa xanh mướt, và nói với vẻ mặt hài lòng: “Thưa tiên sinh, kỹ thuật ủ phân bón hữu cơ này thật sự quá hiệu quả. Đất đai của chúng tôi dường như hồi sinh. Cây lúa, cây ngô phát triển nhanh hơn và khỏe mạnh hơn trước rất nhiều.”
Gia Cát Lượng khẽ gật đầu, đôi mắt tràn đầy niềm vui và sự thỏa mãn: “Chúng ta đang dần đi đúng hướng. Chăn nuôi và trồng trọt phải hỗ trợ lẫn nhau, cùng phát triển trong một hệ thống khép kín. Ta muốn các ngươi tiếp tục mở rộng hệ thống này, không chỉ sử dụng phân bón từ gia súc mà còn tận dụng từ gia cầm.”
Tôn Bình tò mò hỏi: “Gia cầm cũng có thể tạo ra phân bón hữu cơ sao, thưa tiên sinh?”
“Đúng vậy,” Gia Cát Lượng đáp. “Phân từ gà, vịt và các loài gia cầm khác rất giàu dưỡng chất, đặc biệt là đạm, giúp cây trồng phát triển mạnh mẽ. Chúng ta sẽ xây dựng các khu chăn nuôi gia cầm có quy mô lớn hơn và tận dụng phân của chúng để bón cho các cánh đồng hoa màu.”
Ngay sau đó, các trang trại gia cầm bắt đầu mọc lên khắp vùng, và phân gia cầm được ủ chung với các loại phụ phẩm nông nghiệp khác để tạo thành phân bón hữu cơ chất lượng cao. Nhờ đó, năng suất cây trồng tăng cao, và những cánh đồng lúa, ngô, và các loại hoa màu khác không còn bị phụ thuộc vào nguồn phân bón bên ngoài.
Không chỉ dừng lại ở đó, Gia Cát Lượng còn khuyến khích người dân tận dụng rơm rạ sau khi thu hoạch để làm thức ăn cho gia súc, tạo ra một vòng tuần hoàn không lãng phí. Cứ sau mỗi mùa thu hoạch, rơm rạ lại được thu gom, phơi khô và lưu trữ cho mùa đông, giúp người dân không phải lo lắng về việc thiếu thức ăn cho gia súc trong những tháng khô hạn.
Một buổi chiều, khi mặt trời lặn dần sau ngọn núi, Gia Cát Lượng đứng nhìn những cánh đồng xanh tốt trải dài cùng những khu chuồng trại gia súc và gia cầm tấp nập. Ông biết rằng mình đã đặt được những viên gạch đầu tiên cho một nền nông nghiệp bền vững, một hệ thống có thể tự cung tự cấp, giảm thiểu lãng phí và tối ưu hóa tài nguyên.
Tôn Bình và Đặng Bình đứng cạnh ông, ánh mắt tràn đầy niềm tự hào. Tôn Bình nói, giọng đầy cảm kích: “Thưa tiên sinh, với hệ thống khép kín này, chúng ta đã không còn lo lắng về đất đai bạc màu hay thiếu lương thực nữa. Chúng tôi thật sự biết ơn ngài.”
Gia Cát Lượng mỉm cười, nhìn xa xăm về phía chân trời: “Ta chỉ đang thực hiện nhiệm vụ của mình, để đất nước này có thể thịnh vượng. Nhưng hãy nhớ rằng, đây chỉ mới là khởi đầu. Vẫn còn nhiều việc phải làm, và ta cần các ngươi tiếp tục nỗ lực. Chúng ta phải luôn cải tiến, không được dừng lại.”
Với những lời đó, Gia Cát Lượng và người dân của ông đã sẵn sàng cho những bước tiến mới trong hành trình xây dựng một nền nông nghiệp thịnh vượng và bền vững cho quốc gia.