Cảm Nhận Từ Tự Nhiên - Chương 3
Chương 3: Hành Trình Tìm Kiếm
Nhóm bạn mới gồm Linh, con chim non và con thỏ trắng bắt đầu cuộc hành trình tìm đường về nhà cho con sói. Họ cùng nhau đi dọc theo dòng suối, những tia nắng chiếu xuống làm rực rỡ con đường trước mắt.
Linh: “Chúng ta cần phải tìm kiếm những dấu hiệu từ con sói. Có thể nó nhớ đường về nhà nhưng không dám nói.”
Con Sói: “Tôi… tôi nhớ rằng có một cánh đồng hoa phía bên kia rừng. Đó là nơi tôi thường chơi đùa với bạn bè.”
Chim Non: “Chúng ta sẽ đến đó! Có thể từ đó bạn có thể tìm thấy đường về.”
Cả nhóm tiếp tục di chuyển, vượt qua những cánh rừng xanh mướt, nơi tiếng chim hót hòa cùng âm thanh của gió. Nhưng không lâu sau, họ gặp phải một bãi cỏ rộng, nơi có những bụi cây dày đặc.
Con Thỏ: “Cẩn thận, có thể có những con vật khác ở đây. Chúng ta không biết chúng có ý định gì.”
Linh: “Đúng, nhưng nếu chúng ta giữ liên lạc với nhau, chúng ta có thể vượt qua mọi khó khăn.”
Khi họ đi vào giữa bãi cỏ, một bóng đen bất ngờ xuất hiện. Đó là một con chồn với ánh mắt sáng và cái nhìn tinh quái.
Con Chồn: “Chào mừng các bạn đến với lãnh thổ của tôi! Tại sao lại có một nhóm kỳ quặc như vậy ở đây?”
Con Sói: “Chúng tôi chỉ đang tìm đường về nhà. Tôi không có ý định gây rắc rối.”
Con Chồn: “Tìm đường về nhà? Thú vị đấy! Nhưng nếu muốn đi qua đây, bạn phải vượt qua thử thách của tôi.”
Linh: “Thử thách gì? Chúng tôi không có thời gian để chơi đùa.”
Con Chồn: “Đó là quy tắc! Nếu các bạn vượt qua thử thách của tôi, tôi sẽ cho phép các bạn đi qua. Nếu không, các bạn sẽ phải quay lại.”
Con Thỏ: “Chúng tôi không có nhiều thời gian. Hãy cho chúng tôi biết thử thách đi!”
Con Chồn: “Rất đơn giản. Một câu đố! Nếu các bạn giải được, tôi sẽ cho phép đi qua. Nếu không, các bạn sẽ phải ở lại đây mãi mãi!”
Con chồn bắt đầu đọc câu đố:
Con Chồn: “Tôi là cái gì? Không thể thấy, không thể nghe, nhưng luôn tồn tại. Tôi mang lại sự sống cho mọi thứ nhưng cũng có thể hủy diệt. Là cái gì?”
Nhóm bạn nhìn nhau, không biết phải làm sao. Linh cảm thấy một luồng cảm hứng trong lòng.
Linh: “Có thể là… sự sống?”
Con Sói: “Không, không! Tôi nghĩ là… thời gian?”
Chim Non: “Thời gian không phải thứ gì đó cụ thể!”
Cuối cùng, Linh quyết định đứng ra nói.
Linh: “Tôi biết rồi! Đó là… không khí! Không khí không thể nhìn thấy, nhưng là điều cần thiết cho sự sống.”
Con chồn nhìn Linh với vẻ ngạc nhiên.
Con Chồn: “Thật xuất sắc! Các bạn đã giải được câu đố. Các bạn có thể đi qua.”
Linh: “Cảm ơn bạn! Chúng tôi thật sự cần phải đến cánh đồng hoa.”
Khi họ bước qua bãi cỏ, Linh cảm thấy mình đã trở nên mạnh mẽ hơn. Hành trình này không chỉ là để giúp con sói, mà còn để xây dựng tình bạn và sự kết nối giữa các loài.
Con Sói: “Cảm ơn các bạn đã giúp tôi. Tôi cảm thấy như mình không còn cô đơn nữa.”
Chim Non: “Chúng ta sẽ tìm thấy tổ của bạn. Bạn sẽ không phải một mình nữa!”
Cuộc hành trình vẫn tiếp tục, và họ cùng nhau đi về phía cánh đồng hoa, nơi hy vọng và kỷ niệm đang chờ đón.