Cảnh Sát Vô Danh - Chương 1
Chương 1: Lời Dự Đoán
Sáng sớm tại một khu phố nhỏ, Minh Đạt, một cảnh sát bình thường, đã bắt đầu ngày làm việc của mình như bao ngày khác.
Minh Đạt bước vào đồn cảnh sát, chào các đồng nghiệp đang chuẩn bị cho ca làm việc. “Chào buổi sáng, mọi người. Có vụ án gì mới không?”
Đồng nghiệp của anh, Hùng, lắc đầu. “Cũng chẳng có gì đặc biệt. Một ngày yên ả như bao ngày khác.”
Buổi trưa, trong khi Minh Đạt đang đi dạo quanh khu phố để thư giãn, anh tình cờ dừng lại trước một cửa hàng đồ cổ cũ.
Cửa hàng trưng bày đầy những món đồ kỳ lạ, nhưng một món đồ đã thu hút sự chú ý của anh: một cổ vật trông như một chiếc hộp gỗ chạm trổ tinh xảo. Minh Đạt không cưỡng lại được sự tò mò và quyết định bước vào cửa hàng.
Bên trong cửa hàng, một bà lão có vẻ thần bí đang ngồi bên quầy, nhìn Minh Đạt với ánh mắt sắc sảo.
Bà lão lên tiếng, giọng nói lấp lánh như có một bí ẩn. “Cháu đang tìm kiếm điều gì?”
Minh Đạt hơi ngạc nhiên, nhưng đáp lại lịch sự. “Tôi chỉ đang khám phá quanh đây. Chiếc hộp gỗ kia trông thật đẹp.”
Bà lão mỉm cười, ánh mắt không rời khỏi Minh Đạt. “Chiếc hộp đó không phải chỉ là một món đồ trang trí. Nó chứa đựng một sức mạnh cổ xưa, một sức mạnh mà chỉ những người được chọn mới có thể hiểu và sử dụng.”
Minh Đạt cảm thấy một sự hồi hộp, nhưng vẫn tò mò. “Tại sao bà lại nói như vậy? Chỉ là một chiếc hộp mà thôi.”
Bà lão đứng dậy và cầm lấy chiếc hộp. “Mỗi vật phẩm đều có lịch sử và sức mạnh riêng. Cháu có biết rằng mọi thứ đều có một lý do tồn tại không?”
Minh Đạt cảm thấy như có một sức hút kỳ lạ từ chiếc hộp. “Tôi có thể xem thử nó không?”
Bà lão đưa chiếc hộp cho Minh Đạt. “Tuy nhiên, hãy nhớ rằng khi cháu chạm vào nó, cháu sẽ không thể quay lại như trước.”
Minh Đạt cầm chiếc hộp, cảm giác một luồng năng lượng kỳ lạ lan tỏa qua tay anh. Anh mở chiếc hộp ra và một ánh sáng chói lóa phát ra từ bên trong. Bỗng nhiên, Minh Đạt cảm thấy mình như bị hút vào một cơn lốc năng lượng.
Khi ánh sáng biến mất, Minh Đạt cảm thấy cơ thể mình tràn đầy sức mạnh, khác hẳn với mọi cảm giác anh từng trải qua. Anh quay sang bà lão.
Bà lão mỉm cười một cách bí ẩn. “Cháu đã được chọn. Sức mạnh mà cháu vừa nhận được không phải để hưởng thụ, mà để bảo vệ. Có những sinh vật không thuộc về thế giới của chúng ta đang âm thầm gây ra sự hoang mang. Cháu phải sẵn sàng đối mặt với chúng.”
Minh Đạt bối rối, nhưng ánh sáng từ chiếc hộp vẫn còn đọng lại trong lòng anh. “Những sinh vật gì? Tại sao tôi lại được chọn?”
Bà lão thở dài, như thể cô đã chờ đợi câu hỏi này từ lâu. “Cháu sẽ biết câu trả lời khi gặp chúng. Đừng quên rằng sức mạnh này cũng có thể là gánh nặng nếu không được sử dụng đúng cách.”
Minh Đạt rời khỏi cửa hàng với nhiều suy nghĩ và cảm xúc lẫn lộn. Anh nhìn lại chiếc hộp một lần nữa trước khi rời đi, cảm thấy cuộc sống của mình đã thay đổi mãi mãi.
Về đêm, khi trở về nhà, Minh Đạt cảm thấy cơ thể mình tràn đầy năng lượng lạ lùng. Anh ngồi xuống, suy nghĩ về những gì đã xảy ra và nhận ra rằng mình sắp bước vào một cuộc phiêu lưu hoàn toàn mới.
Chương này đánh dấu sự khởi đầu của hành trình Minh Đạt, từ một cảnh sát bình thường trở thành người sở hữu sức mạnh huyền bí và đứng trước những thử thách mà anh chưa bao giờ tưởng tượng nổi.