Cảnh Sát Vô Danh - Chương 2
Chương 2: Sự Thức Tỉnh
Ánh sáng từ chiếc hộp chói lóa và bất ngờ lan tỏa khắp căn phòng. Minh Đạt cảm thấy một luồng sức mạnh kỳ lạ đi qua cơ thể mình. Khi ánh sáng giảm dần, anh thấy bà lão đứng đó với vẻ mặt đầy lo lắng.
Bà lão lên tiếng với giọng trầm trầm. “Cháu đã chạm vào nó. Giờ đây, sức mạnh cổ xưa đã thuộc về cháu. Nhưng cháu phải cẩn thận, vì sức mạnh này không phải là một món quà vô giá trị.”
Minh Đạt nhìn quanh, cảm giác như mình vừa bước vào một thế giới khác. “Bà nói gì? Tôi cảm thấy… khác biệt. Tôi có cảm giác như mình có thể làm được những điều không thể trước đây.”
Bà lão gật đầu. “Đúng vậy. Cháu sẽ phát hiện ra những khả năng mới của mình trong thời gian tới. Nhưng trước tiên, hãy quay lại công việc của cháu. Sẽ có nhiều thử thách đang chờ đợi cháu.”
Minh Đạt rời cửa hàng với tâm trạng nặng trĩu, vẫn chưa thể hiểu hết những gì vừa xảy ra. Trên đường trở về đồn cảnh sát, anh cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể mình. Mỗi bước đi của anh dường như nhẹ hơn, và anh có thể cảm nhận được mọi thứ xung quanh với sự rõ ràng chưa từng có.
Khi về đến đồn cảnh sát, Minh Đạt tìm thấy một vụ án mới được phân công. Một vụ tấn công kỳ lạ xảy ra trong khu phố. Một người dân đã bị tấn công bởi một sinh vật không rõ hình dạng.
“Minh Đạt, cháu đến đây, có một vụ án mới cần giải quyết,” Hùng gọi anh từ văn phòng.
Minh Đạt bước vào phòng và nhìn vào báo cáo. “Đây là vụ tấn công bởi một sinh vật kỳ lạ?”
Hùng gật đầu. “Đúng vậy. Nạn nhân miêu tả rằng hắn đã bị tấn công bởi một cái bóng đen, một sinh vật không giống con người.”
Minh Đạt cầm báo cáo và đi đến hiện trường vụ án, nơi có một căn hộ nhỏ. Khi anh đến, anh cảm nhận được một sự hiện diện kỳ lạ xung quanh.
Tại hiện trường, Minh Đạt gặp nạn nhân, một người đàn ông trung niên, trông rất sợ hãi.
“Ông có thể kể cho tôi những gì đã xảy ra không?” Minh Đạt hỏi.
Người đàn ông run rẩy. “Tôi đang ngủ thì bỗng nhiên cảm thấy một cái bóng đen bao trùm lên người tôi. Tôi không thấy rõ hình dạng, nhưng cảm giác như nó muốn hút hết sinh lực của tôi.”
Minh Đạt cảm thấy có gì đó quen thuộc trong câu chuyện của nạn nhân. Anh bắt đầu sử dụng sức mạnh mới của mình để tìm kiếm dấu vết. Anh cảm nhận được sự hiện diện của một sinh vật huyền bí gần đó, không phải là con người.
Khi anh tìm thấy một vết chân lạ trên sàn nhà, Minh Đạt cảm thấy một sức mạnh kỳ lạ trỗi dậy trong anh. Anh tập trung và cố gắng tìm hiểu nguồn gốc của vết chân đó.
Bất ngờ, một cảm giác lạnh lẽo lan tỏa khắp cơ thể anh, và một sinh vật kỳ lạ xuất hiện từ bóng tối. Sinh vật đó có hình dạng mờ ảo, giống như một đám mây đen.
Minh Đạt cảm thấy sự sợ hãi nhưng đồng thời cũng cảm nhận được sức mạnh thần thánh trong cơ thể. Anh quyết định hành động. “Tôi biết bạn không phải là con người. Bạn đang gây nguy hiểm cho những người vô tội. Đừng thử sức với tôi.”
Sinh vật đen mờ mịt nhìn Minh Đạt với đôi mắt đỏ rực. “Người nào đã đánh thức sức mạnh của cổ vật? Đừng đụng vào những gì không thuộc về bạn.”
Minh Đạt tập trung sức mạnh và tạo ra một ánh sáng chói lóa, làm cho sinh vật lùi lại. “Tôi không biết bạn là ai, nhưng tôi sẽ bảo vệ những người dân khỏi những mối nguy hiểm như bạn.”
Cuộc chiến bắt đầu. Minh Đạt sử dụng sức mạnh của mình để chống lại sinh vật, và cuối cùng, sinh vật bị đẩy lùi vào bóng tối.
Khi mọi thứ lắng xuống, Minh Đạt cảm thấy mình vừa bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi sức mạnh của anh sẽ phải được kiểm chứng. Anh nhìn quanh hiện trường và biết rằng đây chỉ là khởi đầu của một cuộc chiến lớn hơn.
Quay trở về đồn cảnh sát, anh cảm thấy mình đã thay đổi mãi mãi và sẵn sàng đối mặt với những thử thách phía trước.
Kết thúc chương 2.