Câu Chuyện Của Samurai Và Bác Sĩ - Chương 1
Chương 1: Cuộc Chiến Đẫm Máu
Giữa cánh đồng xanh mướt, khung cảnh đã biến thành một bức tranh kinh hoàng. Tiếng hô hào, tiếng gươm va chạm vang vọng khắp nơi, hòa lẫn với tiếng kêu gào của những người lính. Đây là cuộc chiến giữa hai gia tộc lớn nhất ở Nhật Bản, gia tộc Takeda và gia tộc Fujiwara. Cả hai bên đều quyết tâm bảo vệ danh dự và quyền lực của mình, dẫn đến một trận đánh quyết liệt không thể tránh khỏi.
Samurai Ryunosuke, một chiến binh kiệt xuất của gia tộc Takeda, đứng giữa chiến trường, đôi mắt của anh đầy quyết tâm. Bộ giáp sáng bóng của anh phản chiếu ánh nắng mặt trời, nhưng nó không thể che giấu được sự căng thẳng đang diễn ra. Ryunosuke hít một hơi thật sâu, cảm nhận được mùi máu tươi và khói thuốc súng trong không khí. Anh hô lớn để khích lệ đồng đội:
“Đừng lùi bước! Chúng ta chiến đấu vì danh dự của gia tộc Takeda!”
Một người lính bên cạnh anh, Kaito, nắm chặt thanh kiếm, nhìn Ryunosuke với ánh mắt đầy tôn kính. “Đúng vậy, Ryunosuke! Chúng ta sẽ không để gia tộc Fujiwara chiếm ưu thế!”
Bất chợt, một kẻ thù lao vào, gươm rút ra từ vỏ như một tia chớp. Ryunosuke phản xạ nhanh chóng, vung thanh katana lên chặn lại. Tiếng kim loại va chạm vang lên, làm không khí xung quanh trở nên căng thẳng hơn. Với một cú lướt điêu luyện, Ryunosuke đã hạ gục kẻ thù, nhưng ngay sau đó, một mũi tên bay đến từ phía sau.
“Cẩn thận!” Kaito kêu lên, nhưng đã quá muộn.
Mũi tên cắm phập vào vai Ryunosuke. Anh cảm thấy cơn đau nhói, nhưng quyết tâm không cho phép mình gục ngã. “Tôi vẫn có thể chiến đấu!” Ryunosuke gầm lên, mặc dù mồ hôi đã đầm đìa trên trán.
Cuộc chiến tiếp tục diễn ra, máu chảy thành dòng trên mặt đất. Những tiếng thét, tiếng gào thét của đồng đội và cả kẻ thù vang vọng trong không gian. Dù đã phải chịu đựng cơn đau từ mũi tên, Ryunosuke vẫn chiến đấu dũng cảm. Anh lướt qua các đối thủ, từng nhát gươm của anh như nhảy múa trên chiến trường, kết thúc sinh mạng của nhiều kẻ thù.
Tuy nhiên, chiến tranh không chỉ có những trận đánh. Nó cũng mang theo nỗi đau mất mát. Ryunosuke nhìn thấy một trong những người bạn thân nhất của mình, Taro, đang nằm bất động trên mặt đất, máu chảy xung quanh. Anh đau đớn thốt lên: “Taro! Không!”
Ryunosuke lao về phía Taro, nhưng một nhóm kẻ thù chặn đường anh. Anh gầm lên, “Đứng lại!” và vung gươm, nhưng cơn đau từ vai làm anh mất đi một phần sức mạnh. Sau một hồi chiến đấu, Ryunosuke cuối cùng cũng đánh bại được nhóm kẻ thù đó. Nhưng khi anh đến bên Taro, ánh mắt bạn anh đã nhắm lại, không còn sức sống.
“Đừng bỏ tôi, Taro,” Ryunosuke thì thầm, nước mắt lăn dài trên má. “Tôi sẽ trả thù cho bạn. Tôi hứa.”
Trận chiến kéo dài không ngừng, và Ryunosuke cảm thấy sức lực của mình dần cạn kiệt. Đột nhiên, một samurai từ gia tộc Fujiwara, mang một thanh kiếm lớn và nhìn như một con quái vật, lao vào. Ánh mắt của hắn sắc như dao, nụ cười của hắn mang theo sự tự mãn.
“Ngươi là Ryunosuke, đúng không?” hắn nói, giọng đầy khinh miệt. “Ta đã nghe về ngươi. Một samurai nổi tiếng của gia tộc Takeda. Nhưng ngươi sẽ không sống sót qua trận này.”
Ryunosuke ngẩng cao đầu, bất chấp cơn đau. “Ta sẽ không lùi bước. Ta sẽ bảo vệ gia tộc Takeda cho đến hơi thở cuối cùng!”
Hắn cười lớn, rồi lao vào tấn công. Hai người va chạm trong những nhát gươm chói lòa. Ryunosuke cảm thấy áp lực từ cuộc chiến này, mỗi cú va chạm đều làm cho cơn đau tăng lên. Nhưng tinh thần của anh không cho phép anh thất bại. Cuối cùng, Ryunosuke tạo ra một cú xoay người, thanh gươm của anh vung lên, và hạ gục kẻ thù.
Nhưng ngay sau đó, một cú đánh mạnh mẽ từ phía sau khiến anh ngã xuống đất. “Không…” Ryunosuke thốt lên, cảm giác tê liệt lan tỏa khắp cơ thể. Anh cố gắng đứng dậy nhưng không thể. Ánh mắt anh mờ dần, và tiếng ồn ào của trận chiến dần lùi xa.
Trên chiến trường, những người lính đang tiếp tục chiến đấu, nhưng Ryunosuke cảm thấy mình bị bỏ lại. Ánh sáng cuối cùng của cuộc đời anh lấp lánh trên bầu trời, và mọi thứ xung quanh trở nên mờ nhạt.
Những hình ảnh của gia tộc, của Taro, và của Akira, người bác sĩ mà anh chưa từng gặp, hiện lên trong tâm trí. “Tôi sẽ sống,” Ryunosuke thầm nghĩ, trước khi màn đêm buông xuống. “Tôi sẽ không để danh dự của mình bị ô nhục.”
Và rồi, giữa chiến trường đẫm máu, Ryunosuke chìm vào giấc ngủ. Cuộc chiến vẫn tiếp diễn, nhưng cuộc đời của anh, một samurai kiêu hãnh, đã lâm vào tình cảnh khốn cùng, đang chờ đợi một điều gì đó… một cơ hội để sống sót.