Câu Chuyện Về Hillel và Shammai - Chương 3
Chương 3: Bài Học Từ Sự Hiểu Biết
Sau những cuộc tranh luận kéo dài và đầy căng thẳng, Hillel và Shammai dần trở thành biểu tượng cho hai quan điểm khác biệt trong việc tiếp cận luật pháp và đạo đức. Tuy nhiên, điều khiến họ trở nên đặc biệt không chỉ là sự khác biệt đó mà là cách họ thể hiện sự tôn trọng và sẵn lòng học hỏi lẫn nhau, ngay cả khi có những bất đồng sâu sắc.
Một ngày nọ, một sự kiện đặc biệt xảy ra tại Sanhedrin, nơi mà cả Hillel và Shammai đều có mặt. Một người đàn ông không Do Thái đến tìm họ với một yêu cầu kỳ lạ. Người đàn ông này muốn trở thành người Do Thái nhưng chỉ trong thời gian đủ để đứng trên một chân. Anh ta cho rằng nếu tôn giáo này có thể được tóm lược một cách ngắn gọn như vậy, thì anh ta sẽ tuân theo.
Người đàn ông này đầu tiên đến gặp Shammai. Với tính cách nghiêm nghị và kiên định của mình, Shammai không hài lòng với yêu cầu của người đàn ông. Ông cảm thấy rằng người này đang coi thường sự thiêng liêng của luật pháp Do Thái. Với cây gậy trong tay, Shammai nói:
Shammai: “Ngươi đùa giỡn với luật pháp thiêng liêng sao? Làm sao có thể tóm lược cả một tôn giáo chỉ trong vài giây? Luật pháp không phải là điều có thể được giản lược và coi thường như vậy.”
Shammai cương quyết đuổi người đàn ông đi, không chấp nhận bất kỳ sự nới lỏng hay rút gọn nào trong việc truyền đạt giáo lý. Người đàn ông, cảm thấy thất vọng nhưng không từ bỏ, tiếp tục đến gặp Hillel.
Khi đến gặp Hillel, người đàn ông nhắc lại yêu cầu của mình. Nhưng lần này, anh ta được chào đón bằng một nụ cười ấm áp và ánh mắt đầy từ bi. Hillel lắng nghe một cách kiên nhẫn, rồi nói:
Hillel: “Điều gì không muốn người khác làm cho mình, thì đừng làm cho người khác. Đó là toàn bộ luật pháp, tất cả những gì còn lại chỉ là giải thích. Giờ thì, hãy đi và học hỏi.”
Người đàn ông kinh ngạc trước sự đơn giản nhưng sâu sắc trong lời nói của Hillel. Anh ta nhận ra rằng luật pháp Do Thái không chỉ là một tập hợp các quy tắc cứng nhắc, mà còn là một lời mời gọi sống một cuộc đời đạo đức, đặt con người và sự tôn trọng lẫn nhau lên trên hết.
Sau khi người đàn ông rời đi, Shammai, người đã chứng kiến cuộc trò chuyện từ xa, đến gặp Hillel. Với ánh mắt đầy suy tư, ông hỏi:
Shammai: “Ngài không sợ rằng việc giản lược luật pháp sẽ làm giảm giá trị của nó sao? Chúng ta có trách nhiệm bảo vệ sự thiêng liêng và nghiêm túc của luật pháp.”
Hillel (mỉm cười nhẹ nhàng): “Shammai, tôi không giản lược luật pháp. Tôi chỉ đưa ra cốt lõi của nó, một cách mà mọi người, dù có xuất thân hay hoàn cảnh nào, đều có thể hiểu và áp dụng. Điều quan trọng nhất là chúng ta sống sao cho đúng với tinh thần của luật pháp, chứ không chỉ là tuân thủ từng điều khoản một cách máy móc.”
Shammai im lặng suy nghĩ, nhận ra rằng dù ông và Hillel có những cách tiếp cận khác nhau, nhưng cả hai đều chung mục tiêu – đó là giúp cộng đồng sống một cuộc đời đạo đức và trọn vẹn.
Qua sự kiện này, cộng đồng Do Thái càng thêm tôn trọng cả hai nhà thông thái. Họ nhận ra rằng sự khác biệt không nhất thiết phải dẫn đến xung đột, mà có thể là nguồn gốc của sự học hỏi và phát triển. Từ đó, cả Hillel và Shammai đều trở thành những biểu tượng của lòng khoan dung và sự hiểu biết sâu sắc trong truyền thống Do Thái giáo.