Câu Chuyện Về Lòng Biết Ơn - Chương 1
Chương 1: Mất Mát
Yosef sống tại một thị trấn nhỏ ở Ba Lan, nơi ông được biết đến như một người đàn ông thành đạt với gia đình hạnh phúc. Ông có một ngôi nhà khang trang, một công việc buôn bán hàng hóa thịnh vượng, và một gia đình ấm cúng với vợ và hai đứa con nhỏ.
Một buổi sáng, Yosef đang ngồi trong phòng khách, nhìn ra cửa sổ, tận hưởng không khí trong lành. Vợ ông, Miriam, mang ra một tách trà và ngồi xuống bên cạnh.
Miriam: “Anh Yosef, hôm nay trời đẹp quá. Anh có kế hoạch gì không?”
Yosef: “Anh định ghé qua cửa hàng một chút, sau đó sẽ về sớm để dẫn các con đi dạo. Dạo này anh bận quá, ít khi có thời gian dành cho gia đình.”
Miriam mỉm cười, nắm lấy tay chồng.
Miriam: “Em biết, nhưng anh luôn cố gắng. Chúng ta vẫn còn may mắn vì có nhau và có một cuộc sống ổn định.”
Yosef gật đầu, cảm thấy hài lòng. Nhưng cảm giác ấy nhanh chóng tan biến khi một người hàng xóm hớt hải chạy vào.
Hàng xóm: “Yosef! Ngôi nhà bên cạnh cháy rồi! Ngọn lửa đang lan rộng!”
Yosef đứng bật dậy, tim đập thình thịch.
Yosef: “Cái gì? Nhà của ai?”
Hàng xóm: “Là nhà của ông Abram, nhưng gió mạnh quá, ngọn lửa đang lan sang nhà anh!”
Không kịp suy nghĩ, Yosef và Miriam chạy ra ngoài. Ngọn lửa đỏ rực đã bốc lên từ phía ngôi nhà bên cạnh, và tiếng kêu la vang lên khắp nơi. Yosef cố gắng lao vào cứu lấy những thứ quý giá, nhưng ngọn lửa quá mạnh và lan nhanh đến mức không thể kiểm soát.
Miriam: “Yosef, đừng! Nguy hiểm quá!”
Nhưng Yosef không thể dừng lại. Ông cố gắng chạy vào nhà, nhưng những người hàng xóm đã ngăn lại.
Hàng xóm: “Đừng dại dột, Yosef! Ngôi nhà không thể cứu được nữa, hãy lo cho sự an toàn của gia đình!”
Yosef nhìn ngọn lửa đang thiêu rụi mọi thứ, lòng ông quặn thắt. Ông bị kéo đi xa khỏi ngôi nhà đang bốc cháy, và trong sự hỗn loạn, ông nghe tiếng khóc của các con mình.
Yosef: “Không… không thể nào… tất cả đã mất rồi…”
Miriam ôm lấy các con, nước mắt lăn dài trên má. Yosef cảm thấy như cả thế giới của ông đang sụp đổ. Những gì ông đã xây dựng suốt cuộc đời mình giờ đây chỉ còn là tro tàn.
Miriam: “Yosef, chúng ta vẫn còn nhau. Chúng ta sẽ vượt qua được.”
Yosef im lặng, nhìn vào khoảng không trước mắt. Trong lòng ông chỉ còn lại sự trống rỗng và đau đớn, không thể nói nên lời. Lúc này, ông chưa thể hiểu rằng, những gì quan trọng nhất vẫn còn ở bên ông – gia đình và tình yêu của họ.