Câu Chuyện Về Lòng Trung Thành - Chương 1
Chương 1: Lời Hứa Trong Bóng Tối
Ngôi làng nhỏ ở Ba Lan luôn yên bình, nhưng một ngày nọ, sự yên bình ấy bị phá vỡ bởi tiếng vó ngựa dồn dập và những tiếng la hét từ đám binh lính của chính quyền. Người dân chạy trốn vào nhà, đóng chặt cửa sổ, chỉ dám nhìn ra ngoài qua những khe hở nhỏ. Tại giáo đường, Eliezer, người học giả thông thái của làng, đang ngồi trầm ngâm nghiên cứu một cuốn sách cổ.
Cửa giáo đường bật mở, David, bạn thân của Eliezer, hớt hải chạy vào. Gương mặt anh ta trắng bệch, đôi mắt lo lắng nhìn Eliezer.
“Eliezer! Họ đến rồi, họ đến bắt tôi!” David hét lên, giọng nghẹn ngào.
Eliezer ngẩng đầu lên, ánh mắt ông lộ rõ sự lo lắng nhưng vẫn điềm tĩnh. “David, bình tĩnh lại. Chuyện gì đã xảy ra? Tại sao họ muốn bắt cậu?”
David hít một hơi dài, cố gắng giữ bình tĩnh. “Họ buộc tội tôi phản bội chính quyền. Nhưng cậu biết rõ mà, Eliezer, tôi không làm gì cả. Đây là một âm mưu. Ai đó đã hãm hại tôi.”
Eliezer đứng dậy, bước lại gần David, tay đặt lên vai bạn mình. “David, tôi tin cậu. Nhưng chúng ta phải nghĩ ra cách để đối phó với tình huống này. Cậu có manh mối gì không?”
David lắc đầu, nước mắt rưng rưng. “Không, tôi không biết ai đứng sau chuyện này. Nhưng chúng đã chuẩn bị kỹ lưỡng, chúng không để lại dấu vết nào.”
Eliezer nhíu mày, trầm ngâm trong giây lát. “Chúng ta sẽ tìm ra kẻ đứng sau. Nhưng trước hết, cậu phải tin tưởng tôi. Tôi sẽ làm tất cả để bảo vệ cậu, David.”
David nắm chặt tay Eliezer, giọng nói run rẩy: “Eliezer, tôi không biết liệu mình có qua khỏi chuyện này không. Nhưng nếu có điều gì xảy ra với tôi… hãy chăm sóc gia đình tôi, hãy giữ lời hứa với tôi.”
Eliezer gật đầu, đôi mắt kiên định nhìn thẳng vào David. “Tôi hứa, David. Tôi sẽ không để cậu bị hãm hại mà không chiến đấu đến cùng. Lòng trung thành của tôi đối với cậu không bao giờ lay chuyển.”
Trước khi David kịp nói thêm, cửa giáo đường lại bật mở, lần này là những tên lính áo giáp sáng loáng xông vào. Chúng nhìn David với ánh mắt lạnh lùng.
“Tên phản bội, theo chúng tao!” Một trong số lính hét lên.
David quay lại nhìn Eliezer, ánh mắt đầy sự sợ hãi nhưng cũng chứa đựng niềm tin. “Eliezer, đừng quên lời hứa của cậu.”
Eliezer không nói gì, chỉ gật đầu và lùi lại, đôi mắt dõi theo từng bước đi của David khi anh bị lôi ra khỏi giáo đường. Trong bóng tối, Eliezer biết rằng một cuộc chiến âm thầm đã bắt đầu, và ông phải sử dụng mọi trí tuệ và lòng trung thành của mình để giữ vững lời hứa với người bạn thân.
Đêm đó, Eliezer ngồi một mình trong giáo đường vắng lặng, ánh nến nhấp nháy mờ ảo trên những cuốn sách cũ. Ông trầm tư suy nghĩ về mọi khả năng, mọi kế hoạch mà ông có thể thực hiện để cứu David. Lời hứa của ông, tình bạn giữa họ, và lòng trung thành không lay chuyển sẽ là vũ khí mạnh nhất của Eliezer trong cuộc chiến sắp tới.