Câu Chuyện Về Moses Và Tảng Đá - Chương 2
Chương 2: Thử Thách Đầu Tiên
Mặt trời gay gắt chiếu xuống sa mạc, khiến không khí trở nên ngột ngạt và khô khốc. Sau nhiều ngày hành trình không ngừng nghỉ, nguồn nước của dân Israel đã cạn kiệt. Những tiếng thì thầm lo âu bắt đầu lan tỏa khắp hàng ngũ.
Aaron bước đến bên cạnh Moses, giọng anh thấp và đầy lo lắng. “Moses, chúng ta đang gặp rắc rối. Nếu không có nước sớm, dân chúng sẽ hoảng loạn.”
Moses cau mày, ánh mắt ông thoáng chút lo âu nhưng vẫn kiên định. “Ta biết, Aaron. Nhưng ta tin rằng Chúa sẽ không bỏ rơi chúng ta. Hãy đi tiếp. Chúa sẽ chỉ đường.”
Joshua tiến tới, nhìn Moses với sự kính trọng nhưng cũng không giấu nổi nỗi lo lắng. “Moses, chúng ta đã đi rất xa rồi, nhưng mọi người đang kiệt sức. Nếu không có nước, chúng ta có thể mất nhiều người.”
Moses ngừng lại, nhìn xung quanh vùng sa mạc cằn cỗi. Ông biết rằng thử thách này không chỉ là về thể lực mà còn về lòng tin của cả dân tộc. Bất chợt, ông nhìn thấy một tảng đá lớn đứng cô độc giữa sa mạc.
“Mọi người hãy dừng lại!” Moses ra lệnh, giọng ông vang lên mạnh mẽ. Dân chúng dừng chân, mắt họ đổ dồn về phía Moses, mong đợi một phép màu.
Caleb, một trong những người Israel, bước lên trước, ánh mắt anh đầy nghi ngờ. “Moses, tại sao chúng ta dừng lại ở đây? Đây chỉ là một tảng đá vô tri, làm sao nó có thể giúp chúng ta?”
Moses bước tới gần tảng đá, tay ông nắm chặt cây gậy. “Chúa đã dẫn chúng ta đến đây. Ngài sẽ không để chúng ta khát. Tảng đá này sẽ mang đến nước cho chúng ta.”
Caleb nhíu mày, nhưng trước ánh mắt quyết đoán của Moses, anh không nói gì thêm.
Moses giơ cao cây gậy của mình, rồi đập mạnh vào tảng đá. Tất cả đều nín thở, chờ đợi một điều gì đó xảy ra. Trong khoảnh khắc yên lặng, họ nghe thấy một âm thanh nhỏ, rồi từ từ, nước bắt đầu tuôn ra từ tảng đá.
Miriam không thể tin vào mắt mình. Bà thốt lên, “Ôi Chúa ơi, điều này thật kỳ diệu!”
Dân chúng ào tới, uống nước và reo hò trong niềm vui sướng. Những giọt nước mát lành làm dịu đi cơn khát và cả nỗi lo lắng trong lòng họ.
Joshua tiến đến bên Moses, mắt anh tràn đầy sự kính phục. “Moses, anh đã không ngừng tin tưởng vào Chúa, và Ngài đã đáp lại chúng ta. Điều này thật đáng kinh ngạc.”
Moses đặt tay lên vai Joshua, giọng ông nhẹ nhàng nhưng kiên định. “Đúng vậy, Joshua. Chúng ta phải luôn giữ vững niềm tin. Nhưng nhớ rằng, đây chỉ là thử thách đầu tiên. Chúng ta còn nhiều chặng đường phía trước, và chúng ta phải luôn sẵn sàng đối mặt với bất kỳ điều gì.”
Aaron gật đầu đồng ý, trong lòng anh cũng dâng lên niềm tin mãnh liệt. “Chúng ta sẽ không bỏ cuộc, Moses. Chúa đã dẫn dắt chúng ta qua thử thách này, và Ngài sẽ tiếp tục dẫn dắt chúng ta.”
Moses nhìn dân chúng đang uống nước và nghỉ ngơi. Ông biết rằng đây chỉ mới là khởi đầu. Những thử thách lớn hơn vẫn còn ở phía trước, và ông phải chuẩn bị sẵn sàng để dẫn dắt dân tộc mình vượt qua mọi khó khăn.