Câu Chuyện Về Moses Và Tảng Đá - Chương 4
Chương 4: Trí Tuệ Và Niềm Tin
Ánh nắng ban mai le lói trên sa mạc, mang theo những tia hy vọng mới. Dân Israel vẫn đang tiếp tục công việc đào giếng, dù những tiếng cuốc xẻng vang lên có phần yếu ớt hơn. Mệt mỏi và sự thất vọng bắt đầu chiếm lĩnh lòng người. Tuy nhiên, dưới sự dẫn dắt của Moses, họ không từ bỏ.
Moses đứng từ xa quan sát công việc của mọi người. Ông biết rằng họ đã cạn kiệt sức lực, nhưng trong lòng ông vẫn tin rằng có điều gì đó chưa được khám phá. Khi nhìn về phía dãy đồi ở xa, một suy nghĩ lóe lên trong đầu ông.
Ông quay sang Aaron và Joshua, những người luôn sát cánh bên ông trong suốt hành trình này. “Ta nghĩ rằng chúng ta đang tìm kiếm ở sai vị trí. Hãy nhìn về phía kia,” Moses nói, chỉ tay về phía dãy đồi. “Nơi đó có vẻ màu mỡ hơn, có lẽ nguồn nước nằm ở đó.”
Aaron nhíu mày, “Moses, nơi đó cách đây một quãng đường không nhỏ. Mọi người đã quá mệt mỏi. Anh có chắc chắn không?”
Moses gật đầu, ánh mắt ông đầy quyết tâm. “Ta không thể chắc chắn, nhưng chúng ta phải thử. Chúng ta đã học cách quan sát thiên nhiên, và nơi đó có dấu hiệu của sự sống. Đó là niềm hy vọng cuối cùng của chúng ta.”
Joshua lên tiếng, “Vậy chúng ta sẽ dẫn dân chúng đến đó và tiếp tục đào sao?”
Moses đáp lại, “Không, chúng ta sẽ không để tất cả mọi người phải chịu đựng thêm nữa. Chỉ cần một nhóm nhỏ đi trước để khảo sát. Nếu chúng ta tìm thấy nước, chúng ta sẽ báo lại và di chuyển mọi người đến đó.”
Joshua, với lòng trung thành và quyết tâm, nhanh chóng chọn ra một nhóm những người mạnh mẽ nhất để theo Moses. Họ bắt đầu hành trình đến khu vực mà Moses đã chỉ định, hy vọng rằng lần này họ sẽ không trở về tay không.
Khi đến nơi, Moses cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm. Đất đai nơi đây thực sự khác biệt, cây cỏ xanh tươi hơn và không khí cũng mát mẻ hơn. Ông chỉ vào một chỗ đất, rồi nói với nhóm của mình, “Đào ở đây. Ta cảm nhận được rằng nguồn nước đang chờ chúng ta dưới lớp đất này.”
Những người trong nhóm nhanh chóng bắt đầu công việc, đào sâu vào lòng đất. Sau vài giờ làm việc không ngừng nghỉ, một tiếng reo mừng rỡ vang lên.
Joshua lao đến, đôi mắt anh sáng lên với niềm vui. “Moses, anh đã đúng! Chúng ta đã tìm thấy nước!”
Dòng nước mát lành trào ra từ lòng đất, làm mọi người không khỏi xúc động. Họ hân hoan uống nước, cảm nhận được sự sống đang quay trở lại với họ. Moses quỳ xuống bên dòng nước, trong lòng ông tràn ngập niềm cảm tạ Chúa vì đã không bỏ rơi họ trong giờ phút khó khăn nhất.
Khi quay trở về trại, Moses mang theo tin vui. Aaron và Miriam không thể giấu nổi sự xúc động khi nghe thấy rằng họ đã tìm được nguồn nước mới. Dân chúng reo hò trong niềm vui sướng, họ nhanh chóng thu dọn hành lý để di chuyển đến khu vực mới.
Miriam đến bên Moses, ánh mắt bà rực sáng với sự kính trọng. “Moses, anh đã làm điều mà ít người có thể làm được. Anh đã dẫn dắt chúng ta vượt qua thử thách tưởng chừng không thể. Chúng ta sẽ không bao giờ quên điều này.”
Moses mỉm cười, nhưng ông cũng biết rằng thử thách cuối cùng vẫn đang chờ đợi họ. “Chúng ta chỉ mới đi được một nửa chặng đường. Chúng ta phải tiếp tục mạnh mẽ, phải tiếp tục giữ vững niềm tin. Chúa đã ban cho chúng ta trí tuệ để suy nghĩ và hành động. Nhưng Ngài cũng thử thách lòng tin của chúng ta, và chúng ta phải chứng minh rằng chúng ta xứng đáng.”
Dân Israel, với niềm tin được khôi phục và nguồn nước mới mẻ, tiếp tục hành trình của họ qua sa mạc. Họ biết rằng thử thách vẫn còn, nhưng họ cũng biết rằng dưới sự dẫn dắt của Moses, họ có thể vượt qua mọi khó khăn.