Câu Chuyện Về Moses Và Tảng Đá - Chương 5
Chương 5: Thử Thách Cuối Cùng
Hành trình của dân Israel kéo dài qua nhiều ngày, và cuối cùng, họ đến được vùng sa mạc khắc nghiệt nhất. Nhiệt độ tăng cao, gió nóng cuốn theo cát mịt mù làm cản trở bước chân của họ. Mọi người bắt đầu cảm thấy kiệt sức, và lần này, không chỉ là sự mệt mỏi thể xác, mà còn là sự kiệt quệ tinh thần.
Aaron và Joshua tiến đến bên Moses, nét mặt họ đầy lo âu. Aaron lên tiếng trước, “Moses, sa mạc này không giống những nơi trước đây. Nó tàn khốc hơn nhiều. Chúng ta có thể không vượt qua được.”
Joshua tiếp lời, “Dân chúng đã quá mệt mỏi. Nếu chúng ta không tìm được nước sớm, không biết chuyện gì sẽ xảy ra.”
Moses hiểu rõ tình hình. Ông cảm nhận được sự căng thẳng, sự hoài nghi đang lan tỏa khắp nơi. Nhưng Moses cũng biết rằng thử thách cuối cùng này sẽ là cơ hội để chứng minh sức mạnh và niềm tin của họ.
Ông hướng ánh mắt về phía dãy đồi đá cao ngất trước mặt. “Chúng ta sẽ không từ bỏ,” Moses tuyên bố với tất cả sự kiên định. “Hãy tin vào Chúa. Ngài đã dẫn dắt chúng ta đến đây, Ngài sẽ không bỏ rơi chúng ta.”
Trong lòng ông, Moses cảm nhận rằng thử thách cuối cùng này không chỉ là về nước hay lương thực, mà còn về lòng tin sâu sắc của họ vào Chúa. Dù không có dấu hiệu rõ ràng nào, ông cảm nhận rằng có điều gì đó đang chờ đợi họ ở phía trước.
Đoàn người tiếp tục hành trình đến một tảng đá lớn đứng đơn độc giữa sa mạc. Đó là một tảng đá đen tuyền, lớn hơn bất kỳ tảng đá nào họ từng thấy trước đây. Dưới cái nóng gay gắt, tảng đá này tỏa ra một cảm giác kỳ lạ, như thể nó đang chờ đợi một điều gì đó.
Miriam bước đến bên Moses, ánh mắt bà đầy lo lắng. “Moses, liệu lần này tảng đá này có thể mang lại nước như trước không? Tất cả chúng ta đang đặt niềm tin vào anh.”
Moses không chắc chắn, nhưng ông biết rằng đây là thời điểm mà họ cần phải tin tưởng nhiều hơn bao giờ hết. Ông chậm rãi tiến tới tảng đá, giơ cao cây gậy của mình. Nhưng thay vì đập vào tảng đá như lần trước, ông quỳ xuống và bắt đầu cầu nguyện.
“Chúa ơi, nếu đây là thử thách cuối cùng, xin hãy dẫn dắt chúng con vượt qua. Chúng con cần Ngài.”
Dân Israel im lặng, chờ đợi một điều kỳ diệu. Nhưng không có gì xảy ra. Không có tiếng nước chảy, không có dấu hiệu nào từ tảng đá.
Aaron và Joshua nhìn nhau, nét mặt họ thể hiện sự hoang mang. “Moses, không có gì xảy ra,” Joshua nói, giọng anh tràn đầy lo lắng.
Nhưng Moses không từ bỏ. Ông đứng dậy, giơ cao gậy và đập mạnh vào tảng đá. Một lần nữa, không có gì xảy ra. Dân chúng bắt đầu xôn xao, lo sợ rằng lần này, họ đã đến ngõ cụt.
Moses hít một hơi sâu, ánh mắt ông tràn đầy quyết tâm. Ông giơ gậy lên lần thứ ba và đập mạnh vào tảng đá. Lần này, tảng đá nứt ra, và một dòng nước lớn bất ngờ tuôn trào ra, mạnh mẽ và trong lành hơn bao giờ hết.
Dân chúng không thể tin vào mắt mình. Họ reo hò, lao tới uống nước và tắm rửa dưới dòng nước mát lành. Niềm vui sướng tràn ngập khắp nơi, làm tan biến mọi mệt mỏi và lo lắng.
Miriam đến bên Moses, đôi mắt bà sáng rực với niềm vui và sự kính trọng. “Moses, Chúa đã không bỏ rơi chúng ta. Anh đã dẫn dắt chúng ta vượt qua thử thách cuối cùng. Chúng ta thật sự được ban phước.”
Moses mỉm cười, cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm. Ông quay sang dân chúng, giọng ông vang lên đầy sức mạnh. “Chúng ta đã vượt qua thử thách cuối cùng. Chúa đã dẫn dắt chúng ta qua sa mạc này, và Ngài sẽ tiếp tục dẫn dắt chúng ta đến vùng đất hứa. Hãy luôn giữ vững niềm tin, bởi vì chúng ta đã chứng minh rằng chúng ta xứng đáng.”
Dưới sự dẫn dắt của Moses, dân Israel tiếp tục hành trình với một niềm tin vững chắc và lòng biết ơn sâu sắc. Họ đã vượt qua mọi thử thách, và giờ đây, họ sẵn sàng để bước vào vùng đất hứa, nơi mà Chúa đã chuẩn bị cho họ.