Câu Chuyện Về Người Mẹ Do Thái - Chương 3
Chương 3: Sức Mạnh Của Sự Đồng Cảm
Một buổi chiều khi Isaac và Sarah vừa trở về nhà từ trường, cả hai đều có vẻ căng thẳng và bối rối. Bà Miriam, như thường lệ, ngồi chờ các con trong phòng khách, đang đọc dở một quyển sách. Bà ngước lên nhìn và ngay lập tức nhận thấy điều gì đó không ổn.
Miriam: “Isaac, Sarah, hai con có vẻ không vui. Có chuyện gì xảy ra ở trường à?”
Isaac và Sarah trao đổi ánh mắt trước khi Isaac quyết định lên tiếng.
Isaac: (giọng đầy tức giận) “Mẹ à, hôm nay có một bạn trong lớp bị mấy đứa khác bắt nạt. Bạn ấy là Levi, một cậu bé mới chuyển đến từ thành phố khác. Bọn con định giúp bạn ấy, nhưng những đứa bắt nạt quá mạnh và chúng không ngừng trêu chọc Levi.”
Sarah: (cảm xúc lẫn lộn) “Con thấy thương Levi, nhưng con không biết phải làm gì. Mẹ ơi, con ghét cảm giác này.”
Bà Miriam đặt quyển sách xuống, kéo cả hai con ngồi xuống bên cạnh mình. Ánh mắt bà dịu dàng nhưng đầy kiên quyết.
Miriam: “Các con, việc các con cảm thấy không ổn khi thấy ai đó bị đối xử không công bằng là điều tốt. Điều đó cho thấy trong các con có sự đồng cảm và lòng nhân từ. Nhưng hãy nhớ rằng, cách con phản ứng với tình huống này mới là điều quan trọng.”
Isaac: (vẫn còn tức giận) “Nhưng mẹ, con không thể đứng nhìn họ bắt nạt Levi mà không làm gì cả. Con muốn trả đũa họ!”
Miriam: (nhẹ nhàng) “Trả đũa chỉ tạo ra thêm hận thù, Isaac. Điều quan trọng hơn là con phải tìm cách để giúp Levi mà không làm tổn thương người khác.”
Sarah, lúc này, lên tiếng với một ý tưởng.
Sarah: “Mẹ ơi, nếu chúng con giúp Levi kết bạn với những bạn khác trong lớp, bạn ấy sẽ không còn cô đơn nữa. Có lẽ những kẻ bắt nạt sẽ ngừng lại nếu thấy Levi có nhiều bạn bè hơn.”
Bà Miriam mỉm cười với sự khéo léo của con gái.
Miriam: “Đó là một ý tưởng tuyệt vời, Sarah. Khi ai đó cảm thấy được yêu thương và hỗ trợ, họ sẽ trở nên mạnh mẽ hơn. Các con có thể là những người mang lại sự thay đổi tích cực trong lớp học của mình.”
Isaac: (bắt đầu hiểu ra) “Con nghĩ mẹ đúng. Con sẽ cố gắng giúp Levi cảm thấy mình không bị cô lập. Có lẽ chúng con có thể mời bạn ấy tham gia các hoạt động nhóm và chơi cùng chúng con.”
Miriam: “Đó là tinh thần, Isaac. Các con phải nhớ rằng, sự đồng cảm không chỉ là cảm thấy buồn khi thấy người khác đau khổ, mà còn là hành động để giúp đỡ họ. Khi các con biết đồng cảm và hành động đúng đắn, các con sẽ tạo ra sự khác biệt lớn trong cuộc sống của người khác.”
Ngày hôm sau, Isaac và Sarah đã làm như lời mẹ dạy. Họ mời Levi tham gia các hoạt động, trò chuyện và chia sẻ với cậu. Levi dần dần cảm thấy thoải mái hơn, và sự bắt nạt từ những kẻ khác cũng giảm đi khi họ thấy Levi có nhiều bạn bè hỗ trợ.
Vào buổi tối, khi cả gia đình quây quần bên bàn ăn, Isaac và Sarah kể lại cho mẹ nghe về ngày hôm nay.
Isaac: (với nụ cười nhẹ nhõm) “Mẹ ơi, Levi hôm nay đã cười nhiều hơn. Bạn ấy nói rằng cảm thấy may mắn khi có bạn mới như bọn con.”
Sarah: (vui vẻ) “Con cảm thấy rất vui khi thấy Levi không còn bị cô lập nữa. Nhờ mẹ, chúng con đã biết cách giúp đỡ bạn ấy.”
Bà Miriam cảm thấy tự hào về các con của mình. Bà biết rằng bài học về sự đồng cảm mà bà đã dạy các con không chỉ giúp họ đối xử tốt với người khác mà còn giúp họ hiểu được giá trị của việc làm người tốt.
Miriam: “Các con à, mẹ rất tự hào về các con. Đồng cảm và lòng nhân ái là những phẩm chất quý báu. Các con hãy luôn giữ vững những phẩm chất này và tiếp tục lan tỏa chúng trong cuộc sống của mình.”
Isaac và Sarah nhìn mẹ, cảm nhận được tình yêu thương và sự dạy dỗ mà bà đã dành cho họ. Bài học về sự đồng cảm không chỉ là một khoảnh khắc trong cuộc đời họ mà sẽ là nền tảng vững chắc giúp họ trở thành những người tốt trong tương lai.