Câu Chuyện Về Sự Học Hỏi - Chương 2
Chương 2: Học Từ Những Người Đi Trước
David bắt đầu đến gặp Rabbi Levi mỗi ngày để học hỏi. Ngôi nhà của Rabbi Levi nằm ở rìa làng, với một khu vườn nhỏ đầy những cây cỏ và hoa thơm ngát. Mỗi buổi sáng, David đều đến nhà Rabbi, nơi mà ông sẽ chào đón cậu bằng một nụ cười ấm áp và bắt đầu buổi học.
Một buổi sáng, khi David bước vào, Rabbi Levi đang ngồi bên bàn, trước mặt là một cuốn sách cũ kỹ với những trang giấy đã ngả màu. David nhìn cuốn sách và tò mò hỏi:
“Thưa Rabbi, cuốn sách này là gì? Nó trông rất cổ.”
Rabbi Levi nhìn cuốn sách, rồi nhìn David với ánh mắt đầy sự khích lệ. “Đây là cuốn ‘Mishneh Torah’ của Maimonides, một trong những nhà thông thái vĩ đại nhất của chúng ta. Ông ấy đã viết những lời dạy quý giá về cách sống, về luật pháp, và về cách chúng ta nên đối xử với nhau.”
David gật đầu, mắt sáng lên với sự ngưỡng mộ. “Rabbi Levi, ông đã học được những điều gì từ Maimonides?”
Rabbi Levi mỉm cười, lật một trang sách. “Maimonides đã dạy ta rằng tri thức không chỉ đến từ sách vở mà còn từ việc chúng ta quan sát và suy ngẫm về thế giới xung quanh. Ông ấy cũng nhấn mạnh tầm quan trọng của việc đặt câu hỏi, rằng không có câu hỏi nào là ngớ ngẩn hay vô nghĩa nếu nó giúp chúng ta hiểu rõ hơn về cuộc sống.”
David im lặng lắng nghe, cố gắng tiếp thu từng lời của Rabbi Levi. Sau một lúc, cậu hỏi: “Vậy chúng ta nên bắt đầu từ đâu, thưa Rabbi?”
Rabbi Levi nhấc cuốn sách lên và đặt nó sang một bên. “Chúng ta sẽ bắt đầu bằng cách đọc và hiểu Torah, nhưng điều quan trọng hơn là học cách suy nghĩ và đặt câu hỏi về những gì cháu đọc. Torah chứa đựng những bài học đạo đức sâu sắc, nhưng để thực sự hiểu và áp dụng chúng vào cuộc sống, cháu cần phải biết cách suy xét và phản ánh.”
David cảm thấy một chút lo lắng. “Nhưng làm sao cháu có thể hiểu hết được những điều này, thưa Rabbi? Cháu còn quá nhỏ và chưa biết nhiều.”
Rabbi Levi đặt tay lên vai David, ánh mắt ông trở nên nghiêm túc nhưng vẫn đầy sự an ủi. “David, tuổi tác không phải là yếu tố quyết định sự hiểu biết. Chính tinh thần học hỏi và quyết tâm mới là điều quan trọng. Cháu có thể bắt đầu từ những điều nhỏ nhất, nhưng qua thời gian và nỗ lực, cháu sẽ dần dần hiểu ra. Điều quan trọng là cháu không bao giờ ngừng học hỏi và luôn giữ cho mình một tâm trí mở.”
David cảm nhận được sự tin tưởng mà Rabbi Levi dành cho mình, và cậu quyết tâm học hỏi chăm chỉ hơn. Họ bắt đầu buổi học bằng việc đọc một đoạn từ Torah. Rabbi Levi giải thích từng câu, từng ý nghĩa, và khuyến khích David đặt câu hỏi bất cứ khi nào cậu có điều gì thắc mắc.
Khi họ đọc đến đoạn nói về Moses dẫn dắt người Do Thái vượt qua Biển Đỏ, David hỏi: “Thưa Rabbi, tại sao Moses lại có thể tin tưởng rằng biển sẽ tách ra khi ông ấy dẫn dắt dân tộc mình đến đó?”
Rabbi Levi cười, đáp: “Đó là một câu hỏi rất hay, David. Moses không chỉ dựa vào niềm tin của mình, mà còn dựa vào sự hiểu biết về sứ mệnh và trách nhiệm của mình đối với dân tộc. Ông ấy đã học hỏi từ những thử thách trước đó và hiểu rằng đôi khi chúng ta phải bước đi trong đức tin, ngay cả khi con đường phía trước dường như không rõ ràng.”
David suy nghĩ về lời giải thích của Rabbi Levi, và cậu cảm thấy mình đã hiểu thêm một chút về ý nghĩa của tri thức và niềm tin. Buổi học kết thúc với một bài học quan trọng: học hỏi không chỉ là tiếp thu kiến thức, mà còn là biết cách đặt câu hỏi và suy ngẫm về những gì mình đã học.
Khi David rời nhà Rabbi Levi vào buổi chiều, cậu cảm thấy một sự thay đổi trong bản thân. Cậu biết rằng con đường trở thành một nhà thông thái không dễ dàng, nhưng với sự hướng dẫn của Rabbi Levi, cậu tin rằng mình có thể vượt qua mọi khó khăn và học hỏi được những điều quý giá nhất.