Chấp Nhận Số Phận Sói Đầu Đàn - Chương 2
Chương 2: Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh
Bầy sói đi sâu vào rừng, những âm thanh của cây cối và tiếng chim hót xung quanh tạo nên một không gian sống động. Grey dẫn đầu, nhưng bên trong nó, lòng tự tin bắt đầu dao động. Đường đi ngày càng khó khăn, và những cái nhìn hoài nghi từ các thành viên khác khiến nó không thể không lo lắng.
Khi đến một khoảng đất trống, Grey dừng lại. “Ở đây chúng ta có thể nghỉ ngơi một chút,” nó nói, cố gắng giữ giọng điềm tĩnh.
“Nhưng chúng ta không nên dừng lại lâu,” Shadow cảnh báo. “Rừng này có thể chứa đầy nguy hiểm.”
“Đúng vậy,” Luna đồng tình. “Chúng ta nên nhanh chóng tiếp tục.”
Grey hít một hơi sâu. “Tôi biết các bạn lo lắng, nhưng hãy tin tưởng vào tôi. Chúng ta sẽ tìm thấy thức ăn.”
Đột nhiên, từ xa, một đàn hươu lớn xuất hiện, đang gặm cỏ. Grey cảm thấy sự hồi hộp trào dâng trong lòng. “Đó! Đó là con mồi của chúng ta!” nó hét lên.
“Chúng ta phải tiếp cận cẩn thận,” Luna nói, nhưng Grey đã không nghe. Nó dẫn dắt bầy sói tiến gần hơn, lòng quyết tâm trỗi dậy.
“Khi tôi ra hiệu, các bạn hãy tấn công!” Grey ra lệnh, cảm thấy như mình đang hồi sinh với sức mạnh.
Bầy sói lén lút tiến lại gần, và khi Grey chuẩn bị ra hiệu, bỗng nhiên, một tiếng gầm mạnh từ phía bên trái vang lên. Một đàn gấu lớn xuất hiện, lao về phía bầy sói.
“Chạy!” Shadow hét lên, và các sói ngay lập tức tản ra.
Grey cảm thấy hoảng loạn, nhưng nó không thể để bầy sói phải chịu thiệt thòi. “Hãy giữ vững, đừng để mất tinh thần!” nó gào lên, cố gắng hướng dẫn các thành viên chạy về phía an toàn.
Tuy nhiên, trong lúc hỗn loạn, một con gấu lao tới gần Grey. Nó nhanh chóng lùi lại, nhưng không kịp tránh khỏi cú vồ của con gấu. Grey cảm thấy đau đớn, nhưng một ánh sáng từ Luna khiến nó bừng tỉnh.
“Lùi lại!” Luna hô lớn, cùng với vài con sói khác, lao về phía Grey để bảo vệ nó.
Cuộc hỗn loạn nhanh chóng kết thúc khi bầy sói chạy thoát vào rừng sâu, nhưng Grey vẫn cảm thấy nhục nhã. Nó dừng lại, thở dốc, và nhìn bầy sói, thấy những ánh mắt hoài nghi và sợ hãi.
“Chúng ta đã thất bại,” Grey nói với giọng chán nản. “Tôi không bảo vệ được các bạn.”
Luna tiến tới, ánh mắt kiên quyết. “Grey, không phải lỗi của bạn. Chúng ta đã cùng nhau đối mặt với nguy hiểm, và chúng ta vẫn sống.”
Shadow thêm vào: “Nhưng liệu chúng ta có nên tiếp tục theo bạn không? Bạn đã dẫn dắt chúng ta vào một tình huống nguy hiểm.”
Grey cảm thấy nỗi đau đớn từ lời chỉ trích ấy. Nó nhìn vào ánh mắt của những thành viên trong bầy, và trong lòng nảy sinh một sự chán nản. “Có lẽ… có lẽ tôi không còn phù hợp để làm đầu đàn nữa.”
“Không!” Luna phản đối. “Chúng ta cần bạn, Grey. Bạn có kinh nghiệm mà chúng ta không có. Nhưng có lẽ… chúng ta cần phải thay đổi cách tiếp cận.”
Grey im lặng, suy nghĩ về lời nói của Luna. Có lẽ đây là lúc nó cần phải lắng nghe, không chỉ dẫn dắt bằng sức mạnh mà còn bằng sự thấu hiểu. “Tôi sẽ suy nghĩ về điều đó,” nó nói, lòng nặng trĩu.
Bầy sói quay về hang, lòng nặng nề và những câu hỏi không lời giải đáp. Grey biết rằng đây không chỉ là một cuộc săn thất bại mà còn là một bài học lớn về vai trò của nó trong bầy.