Chiếc Đồng Hồ Phép Thuật - Chương 6
Chương 6: Linh và Sự Chọn Lựa
Khi Minh và Linh tiến về phía chiếc cây cổ thụ, bầu không khí trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Những tia sáng từ chiếc đồng hồ phép thuật vẫn lấp lánh, nhưng chúng dường như không đủ để xua tan đi sự lo lắng trong lòng họ.
“Chúng ta đã đến đây rồi,” Linh nói, tay siết chặt. “Nhưng tôi cảm thấy có điều gì đó không ổn.”
“Chúng ta đã vượt qua nhiều thử thách. Chúng ta có thể làm được!” Minh khẳng định, nhưng trong lòng cậu cũng cảm thấy hồi hộp.
Khi họ đến gần gốc cây cổ thụ, một giọng nói vang lên từ trong bóng tối. “Dừng lại! Không ai được phép đến gần hạt giống!”
Một sinh vật hình người, cao lớn với làn da màu xanh lá, xuất hiện từ phía sau cây. Đôi mắt hắn đỏ rực, và ánh nhìn của hắn như muốn đốt cháy mọi thứ.
“Ta là người bảo vệ hạt giống này!” hắn gầm lên, giọng nói vang dội như sấm sét. “Nếu các ngươi muốn có nó, hãy vượt qua thử thách cuối cùng!”
“Chúng tôi đã sẵn sàng!” Minh nói, giọng kiên quyết.
“Rất tốt. Nhưng thử thách này không chỉ là sức mạnh, mà còn là trí tuệ và trái tim của các ngươi,” sinh vật nói. “Hãy chứng minh rằng các ngươi có thể sử dụng hạt giống một cách đúng đắn.”
“Thử thách như thế nào?” Linh hỏi, cố gắng giữ bình tĩnh.
“Ta sẽ đặt cho các ngươi một câu hỏi. Nếu các ngươi trả lời đúng, hạt giống sẽ thuộc về các ngươi. Nếu sai, các ngươi sẽ mãi mãi ở lại đây!” hắn tuyên bố.
“Câu hỏi là gì?” Minh hỏi, lòng cảm thấy căng thẳng.
“Trong cuộc sống, điều gì quan trọng hơn: quá khứ hay tương lai?” sinh vật nói, ánh mắt sắc như dao.
Minh và Linh nhìn nhau, lo lắng. “Đó là một câu hỏi khó,” Linh thầm thì. “Cả hai đều quan trọng, nhưng…”
“Nhưng nếu không có hiện tại, quá khứ và tương lai cũng không có ý nghĩa gì cả,” Minh nói, như chợt nhận ra. “Chúng ta không thể sống mãi trong quá khứ, và tương lai chỉ là một ảo mộng nếu chúng ta không hành động ngay bây giờ.”
“Rất tốt!” sinh vật gật đầu, một nụ cười nhẹ thoáng qua trên gương mặt dữ tợn của hắn. “Nhưng hãy nhớ rằng, chỉ nói thôi chưa đủ. Các ngươi cần phải chứng minh điều đó bằng hành động!”
“Chúng tôi sẽ chứng minh!” Linh nói, đầy quyết tâm.
“Để làm điều đó, các ngươi phải đưa ra sự lựa chọn. Các ngươi có thể giữ hạt giống cho riêng mình hoặc chia sẻ sức mạnh của nó với những người khác. Quyết định của các ngươi sẽ định hình tương lai,” sinh vật nói, ánh mắt hắn chứa đựng sự châm chọc.
Minh và Linh đều cảm thấy bất ngờ với sự lựa chọn này. “Chia sẻ sức mạnh?” Linh hỏi, sự do dự hiện rõ trên mặt. “Nếu chúng ta chia sẻ, chúng ta có thể không kiểm soát được nó!”
“Nhưng nếu chúng ta giữ cho riêng mình, chúng ta có thể lạm dụng sức mạnh,” Minh nói, lo lắng. “Có rất nhiều người đang gặp khó khăn. Nếu chúng ta có thể giúp họ, tại sao không?”
“Cậu nghĩ rằng có thực sự giúp được không?” Linh hỏi, giọng cô trở nên yếu ớt. “Sức mạnh của hạt giống có thể làm tổn thương nhiều người.”
“Nhưng cũng có thể làm cho nhiều người khỏe mạnh hơn,” Minh phản biện. “Chúng ta đã học được bài học từ quá khứ. Không thể để sức mạnh kiểm soát chúng ta.”
“Vậy cậu muốn chia sẻ sức mạnh của hạt giống?” Linh hỏi, ánh mắt cô vẫn chưa chắc chắn.
“Đúng vậy. Tôi muốn sử dụng nó để giúp đỡ những người khác, những người đang cần chúng ta,” Minh nói, lòng cậu tràn đầy quyết tâm.
“Hãy suy nghĩ kỹ, Minh,” Linh nhắc nhở. “Quyết định này có thể thay đổi cả cuộc đời chúng ta.”
“Hãy nghĩ về những điều tốt đẹp mà chúng ta có thể làm,” Minh nói, giọng cậu vững vàng. “Chúng ta không thể giữ sức mạnh này cho riêng mình.”
Cuối cùng, Linh cũng gật đầu. “Được rồi. Nếu cậu đã quyết tâm, tôi sẽ đứng bên cậu.”
Sinh vật nhìn họ, ánh mắt lấp lánh một cách kỳ lạ. “Rất tốt. Quyết định của các ngươi đã được đưa ra. Nhưng hãy nhớ, sự lựa chọn này sẽ mang đến cho các ngươi nhiều trách nhiệm.”
“Chúng tôi sẽ làm tốt!” Minh nói, lòng tràn đầy tự tin.
“Rất tốt. Hãy lấy hạt giống!” sinh vật nói, và từ gốc cây cổ thụ, một hạt giống vàng rực rỡ xuất hiện, tỏa sáng như ánh mặt trời. Minh tiến tới, cầm lấy hạt giống, cảm giác như nó đang truyền một luồng năng lượng ấm áp vào lòng cậu.
“Giờ thì, hãy trở về và sử dụng sức mạnh này một cách đúng đắn!” sinh vật nói, giọng nói của hắn trở nên dịu dàng. “Nhưng hãy cẩn thận. Có những thế lực không muốn sức mạnh này được phát huy.”
“Chúng tôi sẽ cảnh giác!” Linh đáp, lòng đầy quyết tâm.
“Rời khỏi đây trước khi bóng tối ập đến,” sinh vật cảnh báo.
Minh và Linh nhanh chóng quay lưng và chạy ra khỏi khu rừng, hướng về nơi mà chiếc đồng hồ phép thuật vẫn đang đợi chờ. Họ cảm thấy sức mạnh của hạt giống trong tay, và cả hai đều hiểu rằng nhiệm vụ của họ chưa kết thúc.
“Chúng ta sẽ phải sử dụng sức mạnh này để giúp đỡ mọi người,” Minh nói, tâm trạng cậu rạo rực.
“Đúng vậy. Nhưng chúng ta cũng cần phải cẩn thận với những kẻ đang theo dõi,” Linh đáp, ánh mắt cô vẫn cảnh giác.
Khi họ trở về đến nơi mà chiếc đồng hồ được giữ, họ cảm thấy một sự hồi hộp, như thể mọi thứ đã sẵn sàng cho một khởi đầu mới. Liệu họ có thể sử dụng sức mạnh của hạt giống một cách đúng đắn, hay họ sẽ bị cám dỗ bởi những thứ khác? Hành trình của họ vẫn còn nhiều điều thú vị đang chờ đón.