Chiếc Quạt Định Mệnh - Chương 3
Chương 3: Người Chết Oan
Trời đã về chiều, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả ngôi làng nhỏ bé, nhưng không khí vẫn ngột ngạt, nặng nề. Hoàng Minh cẩn thận cất chiếc quạt vào trong áo, rồi bước ra khỏi ngôi nhà của ông lão Cửu. Ông biết mình cần điều tra thêm về nạn nhân để hiểu rõ hơn về sự việc và tìm ra manh mối mới.
Người dân làng vẫn chưa hết bàng hoàng, họ tụ tập thành từng nhóm nhỏ, thầm thì bàn tán về cái chết kỳ lạ của ông lão Cửu. Đám trẻ con vẫn lén nhìn ông từ xa, ánh mắt đầy hiếu kỳ xen lẫn sợ hãi. Hoàng Minh biết rằng để giải quyết vụ án này, ông phải hiểu rõ mọi góc khuất của ngôi làng và những người sinh sống ở đây.
Ông quyết định đến nhà người thân của ông lão Cửu để tìm hiểu thêm về cuộc sống của nạn nhân. Trên đường đi, ông gặp lại người đàn ông lớn tuổi đã nói chuyện với mình trước đó. Người đàn ông tự giới thiệu mình là Lý Phúc, trưởng làng, người được mọi người trong làng kính trọng.
“Thưa ngài, nếu ngài muốn biết thêm về ông lão Cửu, tôi có thể dẫn ngài đến gặp gia đình ông ấy,” Lý Phúc đề nghị, giọng nói khẽ khàng nhưng đầy nhiệt thành.
Hoàng Minh gật đầu cảm ơn, rồi đi theo Lý Phúc qua những con đường nhỏ hẹp đầy đất đỏ, bao quanh bởi những ngôi nhà tranh đơn sơ. Cuối cùng, họ dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ ở rìa làng, nơi có một người phụ nữ lớn tuổi đang ngồi khóc trước hiên nhà. Bà là vợ của ông lão Cửu.
“Bà Lý,” Lý Phúc lên tiếng dịu dàng, “Đây là thám tử Hoàng Minh, người được triều đình cử đến điều tra cái chết của chồng bà. Ông ấy muốn nói chuyện với bà để hiểu rõ hơn về những gì đã xảy ra.”
Người phụ nữ ngẩng lên, đôi mắt đỏ hoe vì khóc, nhưng bà nhanh chóng gạt nước mắt và mời Hoàng Minh vào nhà. Bên trong căn nhà, mọi thứ đều đơn sơ, nhưng sạch sẽ và gọn gàng. Trên bàn thờ là một bức ảnh đen trắng của ông lão Cửu, nhìn rất hiền từ và chất phác.
“Thưa bà, tôi xin chia buồn với gia đình,” Hoàng Minh nói, giọng trầm mặc. “Tôi ở đây để giúp tìm ra sự thật và đưa kẻ thủ ác ra ánh sáng. Bà có thể kể cho tôi nghe về những điều bất thường đã xảy ra trước khi ông lão Cửu qua đời không?”
Bà Lý ngồi xuống, tay run run nắm lấy chiếc khăn tay đã ướt đẫm. Bà bắt đầu kể bằng giọng nói khàn khàn, thấm đượm nỗi đau buồn: “Ông nhà tôi là người lương thiện, sống giản dị, không bao giờ gây thù oán với ai. Nhưng từ khi mang chiếc quạt đó về nhà, ông ấy bắt đầu thay đổi. Ông ấy nói rằng mỗi đêm ông đều mơ thấy những hình ảnh đáng sợ—máu, xác chết, và những linh hồn oan khuất đeo bám.”
Bà Lý ngừng lại, hít một hơi sâu trước khi tiếp tục: “Ông ấy trở nên ám ảnh với chiếc quạt, giữ nó bên mình suốt ngày đêm. Ông nói rằng nó sẽ mang lại phú quý cho gia đình, nhưng tôi biết ông đang sợ hãi. Ông ấy không cho tôi hay bất kỳ ai trong làng chạm vào nó, cứ như thể nó có sức mạnh gì đó rất khủng khiếp.”
“Ông ấy có bao giờ nói với bà về nguồn gốc của chiếc quạt không? Hay có ai khác trong làng biết về nó?” Hoàng Minh hỏi, ánh mắt sắc bén dò xét từng phản ứng của bà Lý.
Bà Lý lắc đầu, đôi mắt đượm buồn: “Ông ấy chỉ nói tìm thấy nó trong khu rừng sâu. Không ai biết chính xác chiếc quạt này từ đâu ra. Nhưng có một lần, ông ấy nói với tôi rằng ông đã nhìn thấy một người lạ mặt trong rừng, người đã chỉ cho ông nơi chiếc quạt nằm. Ông ấy không dám kể lại chi tiết, vì sợ rằng sẽ mang tai họa đến cho gia đình.”
Hoàng Minh suy ngẫm. Rõ ràng chiếc quạt này không phải là một món đồ bình thường, và có lẽ nó liên quan đến một âm mưu lớn hơn. Nhưng ông cần thêm manh mối để có thể xâu chuỗi mọi việc lại với nhau.
“Bà Lý, có ai khác trong làng từng có bất kỳ mối liên hệ nào với chiếc quạt này không? Có ai từng tiếp xúc với nó hoặc có mâu thuẫn gì với ông lão Cửu?” Hoàng Minh hỏi tiếp, hy vọng có thêm thông tin.
Bà Lý ngần ngại một lúc trước khi trả lời: “Có một người… Đó là thầy lang trong làng, ông ta tên là Vương. Ông ấy là người duy nhất dám khuyên ông Cửu bỏ chiếc quạt đi. Ông Vương nói rằng chiếc quạt đó mang đến điềm xấu, rằng nó đã bị nguyền rủa. Nhưng ông Cửu không nghe, hai người đã có cuộc tranh cãi kịch liệt trước khi ông Vương bỏ đi.”
Ánh mắt Hoàng Minh sáng lên. Đây có thể là một manh mối quan trọng. Ông cảm ơn bà Lý rồi đứng dậy, quyết định tìm gặp thầy lang Vương để hỏi rõ hơn về lời nguyền và mối liên hệ của ông ta với chiếc quạt.
Lý Phúc, người vẫn đứng im lặng từ nãy đến giờ, bước lại gần Hoàng Minh khi ông ra khỏi nhà. “Ngài Hoàng Minh, tôi sẽ dẫn ngài đến nhà thầy lang Vương. Nhưng xin hãy cẩn thận, ông ta là người khó đoán, không phải ai cũng có thể lấy được lời khai từ ông ta.”
Hoàng Minh mỉm cười gật đầu, “Cảm ơn ông, Lý Phúc. Tôi sẽ làm mọi cách để tìm ra sự thật.”
Với quyết tâm mới, Hoàng Minh chuẩn bị bước vào cuộc đối đầu với thầy lang Vương, người có thể nắm giữ chìa khóa giải mã bí ẩn đằng sau chiếc quạt định mệnh và cái chết oan khuất của ông lão Cửu.