Chiến Binh Hoàng Gia - Chương 1
Chương 1: Sự Cố Kỳ Diệu
Tại một căn cứ quân sự hiện đại, Trung úy David Carter ngồi trước màn hình máy tính, chăm chú xem xét các tài liệu chiến thuật. Bàn làm việc của anh bày biện ngăn nắp, với các bản đồ chiến tranh và tài liệu phân tích trải rộng trên bàn. Đôi mắt David không rời khỏi màn hình, nơi hiện lên những đồ thị và số liệu phức tạp.
“Bây giờ, nếu chúng ta điều chỉnh phương pháp tiếp cận này một cách chính xác hơn, có thể nâng cao hiệu quả chiến đấu lên gấp đôi,” David lẩm bẩm, ghi chú vào cuốn sổ tay nhỏ bên cạnh.
Đột nhiên, một cơn bão điện từ bất ngờ xuất hiện, làm hệ thống máy tính chớp nháy và kêu phát ra những tiếng động kỳ lạ. David nhìn xung quanh, cảm thấy lo lắng. Các đèn trong phòng chập chờn rồi tắt ngấm, để lại một không gian tối tăm.
“Cái quái gì vậy?” David nói, cố gắng điều chỉnh các thiết bị. Anh cố gắng giữ bình tĩnh nhưng không thể tránh khỏi cảm giác bất an.
Một ánh sáng mạnh mẽ bỗng xuất hiện từ màn hình máy tính, như một cơn lốc xoáy ánh sáng. David cảm thấy như bị cuốn vào trong đó, cơ thể anh không thể kháng cự. Anh cảm thấy như bị kéo qua một lỗ đen, và không lâu sau, mọi thứ tối sầm lại.
Khi David tỉnh dậy, anh thấy mình nằm trên một mặt đất lạ lẫm. Mở mắt ra, anh nhận ra mình đang nằm trên một cánh đồng xanh tươi, với những ngọn đồi xanh nhấp nhô và một lâu đài cổ kính ở xa xa. Anh ngồi dậy, cảm thấy choáng váng và bối rối.
“Đây là đâu?” David hỏi, nhìn xung quanh với sự ngạc nhiên. Anh chạm vào người, nhận ra mình vẫn đang mặc bộ quân phục. “Làm thế nào tôi lại ở đây?”
Bất thình lình, một nhóm lính mặc giáp sắt, cầm giáo và kiếm xuất hiện từ phía xa. Họ đi đến gần, và David không còn lựa chọn nào khác ngoài việc đứng dậy và chuẩn bị đối phó.
Một lính trưởng, cao lớn và mặc bộ giáp sáng bóng, tiến lên trước. “Ngươi là ai?” ông ta hỏi bằng giọng nghiêm nghị, nhìn David từ đầu đến chân. “Tại sao lại xuất hiện ở đây mà không có sự cho phép?”
David nheo mắt, cố gắng hiểu ngôn ngữ của họ mặc dù nó có vẻ khá khác biệt. “Tôi… tôi không biết. Tôi chỉ là một quân nhân từ một thế giới khác. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.”
Lính trưởng liếc nhìn các đồng đội của mình rồi ra hiệu cho họ tiến lên. “Hãy bắt hắn!” ông ta ra lệnh.
David nhanh chóng hành động. Anh khom người, lao vào nhóm lính, tránh những cú đánh bằng kiếm và giáo. Dù không quen thuộc với lối chiến đấu của thế giới này, anh vẫn sử dụng những kỹ năng chiến thuật hiện đại của mình để tránh né và phản công. Anh đã luyện tập nhiều kỹ thuật tác chiến trong đời, và giờ đây chúng phát huy hiệu quả.
Một lính trẻ tuổi, với đôi mắt hoài nghi, tiến đến gần lính trưởng và nói, “Thưa ngài, hắn dường như không giống kẻ thù thông thường. Có thể hắn là một nhà tiên tri hay người đến từ thế giới khác.”
Lính trưởng nhìn David, vẻ mặt không còn căng thẳng. “Ngươi có điều gì chứng minh mình không phải là kẻ thù không?”
David hít một hơi sâu. “Tôi không biết tôi đang ở đâu hoặc cách làm thế nào để chứng minh mình không phải là kẻ thù. Nhưng tôi có thể giúp các bạn nếu bạn cho tôi một cơ hội.”
Lính trưởng suy nghĩ một lát rồi ra lệnh cho lính của mình dừng lại. “Được rồi. Ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Đi theo ta.”
David theo chân lính trưởng và nhóm lính về phía lâu đài. Trong lúc đi, anh để mắt quan sát các thành trì, nhận thấy đây là một vương quốc cổ đại với các kiến trúc đá và hệ thống phòng thủ tương đối tiên tiến.
Tại lâu đài, David được đưa đến gặp vua của vương quốc. Vị vua, một người đàn ông trưởng thành với mái tóc bạc và vẻ mặt nghiêm nghị, ngồi trên ngai vàng và quan sát David.
“Ngươi là người từ đâu đến?” vua hỏi, giọng nói vang dội trong đại sảnh.
David cố gắng giải thích tình hình của mình, “Thưa ngài, tôi đến từ một thế giới khác, nơi mà chiến tranh được tiến hành bằng những phương pháp hiện đại. Tôi có thể giúp đỡ ngài nếu ngài cần.”
Vua nhìn David với ánh mắt nghi ngờ nhưng cũng đầy sự tò mò. “Ngươi có bất kỳ tài năng gì có thể chứng minh cho ta thấy không?”
David suy nghĩ nhanh chóng. “Tôi có thể cung cấp những chiến lược chiến đấu có thể giúp cải thiện khả năng phòng thủ và tấn công của quân đội của ngài.”
Vua Athelred nhíu mày, rồi ra lệnh, “Rất tốt. Ta sẽ cho ngươi cơ hội để chứng minh khả năng của mình. Nếu ngươi có thể giúp ta thắng trận chiến sắp tới, ta sẽ xem xét yêu cầu của ngươi.”
David gật đầu, cảm thấy một tia hy vọng. “Tôi sẽ làm hết sức mình, thưa ngài.”
Từ khoảnh khắc đó, David bắt đầu nhận ra rằng để sống sót và tìm cách trở về, anh cần phải sử dụng tất cả các kỹ năng và kiến thức chiến thuật của mình để chứng minh giá trị trong thế giới cổ đại này.