Chiến Binh Ký Ức - Chương 1
Chương 1: Khởi Đầu Mới
Phòng thí nghiệm của Dr. Minh Hoàng
Trong ánh sáng vàng dịu của đèn bàn, Dr. Minh Hoàng ngồi trước màn hình máy tính, chăm chú vào các dữ liệu nghiên cứu. Phòng thí nghiệm của anh được bài trí gọn gàng, với các mẫu vật và sách nghiên cứu xếp ngay ngắn trên kệ. Minh là một nhà tâm lý học nổi tiếng, người đã dành cả đời mình để tìm hiểu sâu về tâm trí con người và cách chữa trị các rối loạn tâm lý.
Nhìn đồng hồ, Minh nhận thấy đã gần 10 giờ tối. Anh nhấp một ngụm cà phê đã nguội, cảm thấy mệt mỏi sau một ngày dài làm việc. “Có lẽ mình nên về nhà sớm hơn hôm nay,” Minh tự nhủ.
Đúng lúc đó, một cơn đau đầu dữ dội bất ngờ ập đến. Minh gục xuống bàn, tay ôm chặt đầu, mắt nhắm nghiền. Cảm giác như hàng triệu kim châm đang đâm vào não bộ của anh, khiến anh không thể nghĩ ngợi được gì.
Sau vài phút, cơn đau dần dịu đi. Minh từ từ mở mắt và cảm thấy sự thay đổi trong bản thân mình. Anh ngồi dậy, đưa tay lên đầu, cảm nhận sự khác thường. “Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra với mình?” anh lẩm bẩm.
Minh quay lại màn hình máy tính, nơi hiện lên hình ảnh về một bệnh nhân cũ, Nguyễn Lan, người mà anh đã điều trị cách đây vài tháng. Anh thử nghiệm, cố gắng nghĩ về ký ức của cô. Đột nhiên, hình ảnh của Nguyễn Lan hiện lên rõ ràng trong đầu anh như một đoạn phim. Minh không chỉ nhìn thấy mà còn cảm nhận được từng cảm xúc và ký ức của cô.
Thí nghiệm đầu tiên
“Tôi có thể… thay đổi chúng sao?” Minh tự hỏi, nắm lấy cơ hội hiếm hoi này. Anh tập trung vào một ký ức đau thương trong cuộc đời Nguyễn Lan, nơi cô phải đối mặt với sự phản bội của một người bạn. Minh cảm thấy như mình đang bước vào ký ức đó, đứng bên cạnh Nguyễn Lan khi cô bị bỏ rơi.
Anh dồn hết sự tập trung vào việc thay đổi ký ức. Trong đầu anh, cảnh tượng dần biến đổi, và Minh thấy mình đang xóa bỏ hình ảnh của người bạn phản bội, thay thế bằng một hình ảnh của sự hỗ trợ và tình bạn chân thành.
Khi Minh rút lui khỏi ký ức đó, cảm giác đau đầu nhẹ nhàng trở lại, và anh thấy hình ảnh trong máy tính đã thay đổi. Nguyễn Lan không còn ký ức đau thương về sự phản bội. Minh cảm thấy một cảm giác thỏa mãn kỳ lạ.
“Đây là một sức mạnh không thể tưởng tượng nổi,” Minh thì thầm. “Nhưng tôi cần phải hiểu rõ hơn về nó.”
Cuộc gặp gỡ với Hòa
Ngày hôm sau, Minh quyết định gặp gỡ Hòa, một người bạn lâu năm và đồng nghiệp trong lĩnh vực tâm lý học, để chia sẻ những phát hiện của mình.
“Hòa, tôi có một điều bất ngờ muốn nói với bạn,” Minh nói khi cả hai ngồi tại quán cà phê quen thuộc. “Tôi mới phát hiện ra một khả năng kỳ lạ. Tôi có thể nhìn thấy và thay đổi ký ức của người khác.”
Hòa, người có vẻ như không tin vào những gì mình vừa nghe, nhướn mày. “Nghe có vẻ giống như một câu chuyện khoa học viễn tưởng hơn là thực tế. Có chắc rằng bạn không bị ảnh hưởng bởi cơn mệt mỏi hay căng thẳng không?”
“Đó là lý do tôi muốn bạn kiểm tra. Tôi đã thử nghiệm với ký ức của một bệnh nhân và thấy có sự thay đổi rõ rệt.” Minh mời Hòa vào phòng thí nghiệm của mình.
Tại phòng thí nghiệm, Minh mời Hòa xem đoạn ký ức mà anh đã thay đổi. “Hòa, đây là một đoạn ký ức mà tôi đã thay đổi từ ký ức của Nguyễn Lan. Bạn có thể thấy sự thay đổi không?”
Hòa xem xét kỹ lưỡng và nhận thấy rằng ký ức đã thay đổi. “Nếu điều này là thật, thì bạn đang sở hữu một khả năng rất đặc biệt và cũng rất nguy hiểm.”
“Đúng vậy. Tôi cần phải hiểu rõ về khả năng này và cách sử dụng nó một cách có trách nhiệm. Tôi không thể để khả năng này rơi vào tay sai lầm,” Minh nghiêm túc nói.
“Chúng ta sẽ cần phải nghiên cứu thêm và thận trọng với những bước tiếp theo. Nhưng trước tiên, bạn nên nghỉ ngơi và không nên làm việc quá sức,” Hòa khuyên.
Minh gật đầu, cảm thấy vừa lo lắng vừa hồi hộp về khả năng mới của mình. “Cảm ơn Hòa. Tôi sẽ cân nhắc những gì bạn nói.”
Khi Minh rời khỏi quán cà phê, anh cảm thấy một sức nặng mới trong trách nhiệm của mình. Khả năng này không chỉ mở ra những cơ hội mới mà còn đặt ra những thách thức và nguy hiểm mà anh chưa từng tưởng tượng.
Với quyết tâm mạnh mẽ, Minh trở về phòng thí nghiệm, sẵn sàng khám phá và kiểm soát khả năng này, đồng thời chuẩn bị cho những thử thách phía trước.