Chiến Binh Mộng Mơ - Chương 1
Chương 1: Khám Phá Khả Năng
Nguyễn Văn Hưng vừa kết thúc một buổi làm việc tại Trung tâm Hỗ trợ Tâm lý thành phố. Ánh đèn neon của văn phòng đã tắt từ lâu, chỉ còn lại ánh sáng mờ ảo từ chiếc đèn bàn duy nhất. Hưng mệt mỏi ngồi xuống, đọc lại những ghi chép cuối ngày.
“Chúc anh ngủ ngon, Hưng,” một đồng nghiệp thân thiết, chị Mai, nói khi chuẩn bị ra khỏi văn phòng. “Đừng quên kiểm tra yêu cầu khẩn cấp từ chị Lan.”
Hưng gật đầu, mỉm cười. “Cảm ơn Mai. Anh sẽ kiểm tra ngay.”
Mai rời khỏi văn phòng, để lại Hưng với công việc của mình. Anh mở email và thấy một yêu cầu khẩn cấp từ chị Lan, một phụ nữ đang phải đối mặt với khủng hoảng tâm lý nghiêm trọng.
“Đây là một tình huống nghiêm trọng,” Hưng thì thầm, đọc nhanh qua nội dung email. “Tôi sẽ gọi cho chị ấy ngay.”
Nhưng khi Hưng đặt điện thoại xuống và chuẩn bị ra về, cảm giác mệt mỏi ập đến. Anh thiếp đi trên chiếc ghế, và giấc ngủ nhanh chóng kéo anh vào một thế giới khác.
Hưng mở mắt ra trong một cảnh vật kỳ lạ: một thành phố mờ ảo, nơi các tòa nhà và đường phố dường như được tạo ra từ những mảnh ghép của ánh sáng và bóng tối. Cảm giác lơ lửng khiến anh cảm thấy như mình không còn đứng trên mặt đất mà trôi nổi trong không gian.
“Đây là đâu?” Hưng tự hỏi, nhìn quanh với vẻ hoang mang.
Bỗng, một hình bóng xuất hiện trước mặt anh. Đó là một người đàn ông trung niên, ăn mặc như một triết gia cổ đại, với áo choàng dài và ánh mắt sâu sắc.
“Chào mừng đến với thế giới giấc mơ,” người đàn ông nói, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy quyền lực. “Ta là Diệp, Người Bảo Vệ Giấc Mơ.”
“Giấc mơ?” Hưng lặp lại, cố gắng nắm bắt ý nghĩa của những gì mình đang trải qua. “Tôi đang ở đâu?”
“Ngươi đang trong giấc mơ của một người khác,” Diệp giải thích. “Và ngươi có khả năng điều khiển giấc mơ này. Đây là một khả năng đặc biệt mà ngươi vừa mới khám phá.”
“Điều khiển giấc mơ?” Hưng cảm thấy choáng váng. “Nhưng tại sao tôi lại có khả năng này?”
“Khả năng của ngươi là một món quà để giúp đỡ những người gặp khó khăn,” Diệp nói. “Hãy nhìn quanh và cảm nhận năng lượng của thế giới giấc mơ này. Ngươi có thể thay đổi nó theo ý muốn.”
Hưng thử nghiệm, cảm nhận và tập trung vào không gian xung quanh. Một cảnh vật xanh tươi đầy hoa và cây cối hiện ra trước mắt anh. Hưng cảm thấy một sức mạnh mới, giống như một năng lượng mãnh liệt đang chảy qua tay anh.
“Thật tuyệt vời,” Hưng nói, nhìn những bông hoa nở rộ trước mặt mình. “Nhưng tôi phải làm gì với khả năng này?”
“Ngươi cần phải giúp đỡ những người gặp khó khăn trong giấc mơ của họ,” Diệp đáp. “Có những thế lực xâm nhập vào tâm trí của họ, gây ra nỗi sợ hãi và đau khổ. Ngươi phải chiến đấu chống lại những thế lực đó và giúp họ tìm lại sự bình yên.”
“Hãy cho tôi biết thêm chi tiết về những thế lực này,” Hưng yêu cầu. “Tôi cần biết phải chuẩn bị gì.”
Diệp mỉm cười, gật đầu. “Ngươi sẽ thấy chúng trong những giấc mơ mà ngươi tham gia. Đừng lo lắng quá nhiều. Ngươi sẽ học được cách điều khiển và đối phó với chúng theo thời gian.”
Diệp vẫy tay, và bức tranh giấc mơ xung quanh họ bắt đầu chuyển động. Hưng cảm thấy mình đang bị kéo ra khỏi cảnh vật hiện tại.
“Chúc ngươi may mắn,” Diệp nói với một ánh mắt đầy khích lệ. “Bắt đầu hành trình của ngươi và hãy nhớ, ngươi không đơn độc.”
Hưng mở mắt ra, trở lại trong văn phòng tối tăm của mình, nơi ánh sáng từ chiếc đèn bàn vẫn còn sáng. Cảm giác kỳ lạ từ giấc mơ vẫn còn đọng lại, nhưng anh cảm thấy một sự quyết tâm mới mẻ.
“Đã đến lúc giúp đỡ những người cần tôi,” Hưng thì thầm, quyết tâm đứng dậy và chuẩn bị cho cuộc hành trình mới.