Chiến Binh Mộng Mơ - Chương 2
Chương 2: Giấc Mơ Đầy Lo Âu
Ngày hôm sau, Hưng bắt đầu công việc của mình tại Trung tâm Hỗ trợ Tâm lý với một tâm trạng hào hứng và lo lắng. Anh biết rằng khả năng mới của mình sẽ giúp đỡ được nhiều người, nhưng không chắc chắn phải bắt đầu từ đâu.
Chị Lan, người đã gửi yêu cầu khẩn cấp hôm trước, là một phụ nữ khoảng ba mươi tuổi với khuôn mặt mang nét lo âu. Khi Hưng gặp chị, chị Lan đang ngồi trong một phòng tư vấn của trung tâm, tay bấu chặt vào một chiếc khăn tay.
“Hân hạnh được gặp chị Lan,” Hưng bắt đầu, cố gắng tạo một không khí thân thiện. “Tôi là Nguyễn Văn Hưng, và tôi đã nhận được yêu cầu của chị. Có điều gì chị cảm thấy cần sự giúp đỡ ngay lập tức?”
Chị Lan nhìn Hưng với ánh mắt đầy sự lo lắng. “Tôi… tôi không thể ngủ được. Tôi liên tục gặp những cơn ác mộng. Mỗi đêm đều là một cuộc chiến và tôi cảm thấy như mình đang mất dần sức lực.”
“Chị có thể cho tôi biết một chút về những giấc mơ của chị không?” Hưng hỏi, lắng nghe chăm chú.
Chị Lan kể lại rằng những giấc mơ của chị thường bắt đầu với một cảnh vật tăm tối, nơi chị bị bao quanh bởi những hình bóng kỳ quái và âm thanh đáng sợ. Có lúc, chị cảm thấy như mình đang bị đuổi theo bởi một cái gì đó không nhìn thấy được, và những cơn ác mộng ngày càng trở nên tồi tệ hơn.
“Hãy yên tâm,” Hưng nói, cố gắng an ủi chị. “Tôi sẽ cố gắng giúp chị giải quyết vấn đề này.”
Sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, Hưng quay trở lại văn phòng của mình và chuẩn bị cho đêm tới. Anh quyết định sẽ vào giấc mơ của chị Lan để tìm hiểu và giúp đỡ.
Khi Hưng thiếp đi, anh cảm thấy mình được đưa vào một giấc mơ kỳ lạ. Màu sắc tối tăm bao phủ khắp nơi, và không khí lạnh lẽo làm anh cảm thấy bất an. Hưng nhìn quanh và nhận thấy mình đang đứng trong một cánh đồng hoang vắng, với những đám mây u ám lơ lửng trên bầu trời.
“Đây là giấc mơ của chị Lan,” Hưng thì thầm, cố gắng định hình không gian xung quanh. “Tôi cần phải tìm ra nguồn gốc của sự lo âu này.”
Khi Hưng di chuyển, anh cảm thấy những hình bóng mờ nhạt bắt đầu xuất hiện từ xa. Những hình bóng này ngày càng rõ ràng và tạo ra những âm thanh đáng sợ, giống như tiếng thì thầm của những linh hồn không yên.
“Hãy bình tĩnh, Hưng,” anh tự nhủ, cố gắng tập trung. “Đừng để chúng làm phân tâm.”
Hưng quyết định tiếp cận một trong những hình bóng. Khi đến gần, anh nhận ra rằng chúng không phải là những sinh vật nguy hiểm, mà là những ký ức và cảm xúc tiêu cực đang ám ảnh chị Lan. Những hình bóng này đại diện cho sự sợ hãi và nỗi đau trong lòng chị.
“Tôi phải giúp chị Lan vượt qua nỗi sợ này,” Hưng quyết định, cố gắng dùng khả năng của mình để thay đổi cảnh vật xung quanh. Anh tập trung suy nghĩ và khởi tạo một khu vực an lành, với những bông hoa tươi tắn và ánh sáng ấm áp.
Những hình bóng từ từ tan biến, và không khí xung quanh trở nên nhẹ nhàng hơn. Hưng cảm thấy một sự thay đổi trong cảm xúc của giấc mơ, và biết rằng mình đã làm được một bước đầu tiên để giúp chị Lan.
Bỗng, một hình bóng mới xuất hiện. Đây là một người đàn ông với vẻ mặt đầy nghiêm túc, đứng lặng lẽ bên cạnh một cánh cửa. Anh ta nhìn Hưng với ánh mắt đầy thách thức.
“Ngươi có thể thay đổi giấc mơ, nhưng ngươi không thể thay đổi nỗi đau thật sự,” người đàn ông nói, giọng nói mang theo sự chế nhạo.
Hưng cảm thấy một sự căng thẳng trong không gian xung quanh. “Ai là bạn? Và tại sao bạn lại cản trở tôi?”
“Ta là một phần của nỗi sợ hãi mà ngươi đang cố gắng xóa bỏ,” người đàn ông trả lời. “Và ta sẽ không để ngươi dễ dàng thay đổi giấc mơ này.”
Hưng biết rằng anh phải đối mặt với thử thách này để giúp chị Lan tìm lại sự bình yên. Anh tập trung sức mạnh của mình và bước về phía người đàn ông, quyết tâm chiến đấu với những thế lực xâm nhập vào giấc mơ.
“Ta sẽ không bỏ cuộc,” Hưng nói, ánh mắt đầy quyết tâm. “Chị Lan xứng đáng có một giấc mơ yên bình và tôi sẽ làm tất cả để giúp chị ấy.”
Cuộc chiến trong giấc mơ mới chỉ bắt đầu, và Hưng biết rằng anh phải chuẩn bị cho những thử thách sắp tới.