Chiến Binh Mộng Mơ - Chương 3
Chương 3: Thế Lực Bí Ẩn
Sau một đêm dài đầy căng thẳng trong giấc mơ của chị Lan, Hưng tỉnh dậy với cảm giác mệt mỏi nhưng đầy quyết tâm. Anh cảm nhận được sự thay đổi rõ rệt trong tâm trạng của chị Lan khi cô ấy đã có một giấc ngủ bình yên hơn và những cơn ác mộng đã giảm bớt.
“Cảm ơn anh rất nhiều, Hưng,” chị Lan nói với sự biết ơn trong ánh mắt. “Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Anh đã giúp tôi tìm lại sự bình yên.”
“Chị không cần phải cảm ơn,” Hưng đáp, mỉm cười. “Đó là công việc của tôi. Nhưng tôi cần phải điều tra thêm về nguyên nhân thực sự gây ra nỗi lo âu này.”
Khi Hưng quay trở lại văn phòng, anh không thể ngừng nghĩ về người đàn ông bí ẩn trong giấc mơ của chị Lan. Những lời của người đàn ông – “Ta là một phần của nỗi sợ hãi mà ngươi đang cố gắng xóa bỏ” – khiến anh cảm thấy như có một thế lực lớn hơn đang hoạt động phía sau.
Tối hôm đó, Hưng chuẩn bị cho lần khám phá giấc mơ tiếp theo. Anh tập trung tinh thần và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, lần này hy vọng sẽ khám phá thêm những bí mật về các thế lực xâm nhập vào giấc mơ.
Khi Hưng mở mắt trong giấc mơ, anh thấy mình đứng trong một khu rừng u ám với những cây cối cao lớn phủ đầy sương mù. Bầu không khí mờ mịt và những âm thanh kỳ lạ khiến anh cảm thấy như mình đang bị theo dõi. Hưng biết rằng đây không phải là một giấc mơ ngẫu nhiên; đây là một thế lực bí ẩn đang hoạt động.
“Có ai đó ở đây không?” Hưng gọi to, cố gắng tìm kiếm sự hiện diện nào đó.
Bất chợt, một hình bóng xuất hiện giữa các cây cối. Đó là một người phụ nữ mặc trang phục cổ xưa, với đôi mắt sáng và nét mặt mang vẻ đầy bí ẩn. Cô ta mỉm cười khi thấy Hưng.
“Chào mừng đến với khu rừng của nỗi sợ hãi,” người phụ nữ nói. “Ta là Linh, và ta không nghĩ rằng ngươi sẽ tìm thấy chúng ta dễ dàng như vậy.”
“Hãy cho tôi biết bạn là ai và bạn đang làm gì ở đây,” Hưng yêu cầu, cảm giác căng thẳng ngày càng tăng. “Tôi biết rằng có một thế lực bí ẩn đang xâm nhập vào giấc mơ của những người khác, và tôi muốn biết về động cơ của các bạn.”
Linh cười nhạt, ánh mắt cô ta lạnh lùng. “Chúng ta là những người bảo vệ của những nỗi sợ hãi trong tâm trí con người. Chúng ta giúp duy trì sự cân bằng giữa nỗi sợ và bình yên. Nếu không có chúng ta, giấc mơ của con người sẽ trở nên quá nhàm chán và không còn thử thách.”
“Nhưng các bạn không có quyền khiến mọi người phải chịu đựng những cơn ác mộng tồi tệ,” Hưng phản bác. “Chúng ta có thể giúp họ vượt qua nỗi sợ hãi mà không cần phải tra tấn tâm trí của họ.”
Linh lắc đầu. “Ngươi không hiểu. Những nỗi sợ hãi này là cần thiết. Chúng giúp con người phát triển và trưởng thành. Tuy nhiên, nếu ngươi muốn đối mặt với chúng, ngươi sẽ phải vượt qua thử thách của riêng mình.”
“Vậy thì tôi sẵn sàng đối mặt với thử thách,” Hưng nói với sự kiên định. “Tôi không thể để các bạn tiếp tục gây ra đau khổ cho những người tôi đang cố gắng giúp đỡ.”
Bất chợt, Linh vẫy tay, và khu rừng bắt đầu chuyển động, tạo ra những con đường mới và những cạm bẫy phức tạp. Những âm thanh đáng sợ và những hình bóng kỳ lạ xuất hiện khắp nơi.
“Ta sẽ để ngươi thử thách chính mình,” Linh nói với sự thách thức trong giọng nói. “Nếu ngươi có thể vượt qua thử thách này, ta sẽ cho ngươi biết thêm về chúng ta. Nếu không, ngươi sẽ trở thành một phần của nỗi sợ hãi này mãi mãi.”
Hưng cảm thấy một sự quyết tâm mạnh mẽ. Anh bước lên con đường mới mở ra, sẵn sàng đối mặt với những thử thách để bảo vệ giấc mơ và tâm trí của những người khác. Cuộc chiến mới đã bắt đầu, và Hưng biết rằng anh cần phải chuẩn bị cho mọi tình huống.
“Dù có khó khăn thế nào, tôi sẽ không từ bỏ,” Hưng nói to, sẵn sàng bước vào thử thách. “Tôi sẽ chiến đấu để bảo vệ giấc mơ của những người tôi quan tâm.”