Chopper Và Cuộc Phiêu Lưu Trong Rừng - Chương 2
Chương 2: Sinh vật đầu tiên
Chopper đã đồng ý giúp đỡ Người Bảo Vệ Rừng. Anh không ngần ngại, bởi lòng nhân từ và kiến thức y học luôn là động lực thúc đẩy anh hành động.
Người Bảo Vệ Rừng: “Trước tiên, ta sẽ dẫn ngươi đến nơi có nhiều sinh vật bị thương nhất. Họ cần sự giúp đỡ của ngươi.”
Người Bảo Vệ Rừng dẫn Chopper đến một khu vực tràn ngập tiếng rên rỉ yếu ớt và những tiếng thở dài đau đớn. Ở đó, Chopper nhìn thấy nhiều sinh vật kỳ lạ với những vết thương lớn nhỏ.
Chopper: “Ôi trời, có quá nhiều sinh vật bị thương ở đây. Tôi cần phải bắt đầu ngay thôi!”
Chopper nhanh chóng tiến đến sinh vật đầu tiên, một con chim lớn với những chiếc lông rực rỡ nhưng bị gãy cánh.
Chopper: “Chào bạn, tôi là Chopper, một bác sĩ. Tôi sẽ giúp bạn chữa trị cánh này nhé.”
Chim lớn (đau đớn): “Cảm ơn ngươi, bác sĩ. Ta bị thương khi cố bảo vệ tổ của mình khỏi bầy quái thú.”
Chopper nhanh chóng kiểm tra vết thương, sử dụng kỹ năng y học của mình để băng bó và chữa trị cho con chim lớn. Anh sử dụng những loại thảo dược tìm thấy trong rừng để làm thuốc giảm đau và kháng viêm.
Chopper: “Đừng lo lắng, cánh của bạn sẽ sớm hồi phục thôi. Hãy nghỉ ngơi và tránh hoạt động nặng trong vài ngày tới.”
Tiếp theo, Chopper tiến đến một con rùa khổng lồ với một vết thương sâu trên mai. Con rùa nhìn anh với đôi mắt mệt mỏi.
Rùa khổng lồ: “Ngươi là bác sĩ sao? Ta chưa từng gặp một sinh vật nào như ngươi.”
Chopper: “Vâng, tôi là bác sĩ. Tôi đến từ một thế giới bên ngoài khu rừng này. Hãy để tôi giúp bạn.”
Chopper cẩn thận làm sạch vết thương trên mai của con rùa, bôi thuốc và băng bó cẩn thận. Trong khi làm việc, anh trò chuyện với con rùa để hiểu thêm về khu rừng và những nguy hiểm mà các sinh vật ở đây phải đối mặt.
Rùa khổng lồ: “Cảm ơn ngươi, bác sĩ. Ta chưa bao giờ nghĩ rằng có ai đó sẽ giúp đỡ chúng ta như ngươi đã làm.”
Chopper: “Tôi rất vui khi có thể giúp đỡ. Các bạn đều là những sinh vật đáng yêu và xứng đáng được chăm sóc.”
Suốt cả ngày, Chopper tiếp tục di chuyển từ sinh vật này sang sinh vật khác, không ngừng nghỉ để chữa trị cho những ai cần. Anh sử dụng tất cả kiến thức y học và những thảo dược quý hiếm trong khu rừng để giúp đỡ họ. Cảm giác mệt mỏi dần xâm chiếm, nhưng lòng nhiệt huyết và sự quyết tâm của anh không bao giờ nguôi.
Đêm đến, khi mọi việc đã tạm ổn, Chopper ngồi bên đống lửa nhỏ cùng với những sinh vật đã được anh chữa trị.
Chopper: “Các bạn nên nghỉ ngơi và lấy lại sức khỏe. Tôi sẽ ở đây thêm một thời gian để chắc chắn rằng mọi người đều ổn.”
Chim lớn: “Ngươi thật là một anh hùng, Chopper. Cảm ơn ngươi rất nhiều.”
Chopper: “Không cần cảm ơn đâu. Giúp đỡ mọi người là nhiệm vụ của tôi mà.”
Người Bảo Vệ Rừng bước tới, nhìn Chopper với ánh mắt trân trọng.
Người Bảo Vệ Rừng: “Chopper, ngươi đã làm rất tốt. Ta cảm thấy rằng ngươi là một người bạn thực sự của khu rừng này. Có một số sinh vật khác cũng cần ngươi giúp đỡ, nhưng bây giờ hãy nghỉ ngơi đi.”
Chopper: “Cảm ơn ông. Tôi sẽ nghỉ ngơi một chút và sáng mai sẽ tiếp tục công việc.”
Chopper nhìn lên bầu trời đầy sao, cảm nhận được sự yên bình trong khu rừng mặc dù đã trải qua một ngày dài đầy căng thẳng. Anh biết rằng cuộc phiêu lưu của mình ở khu rừng bí ẩn này chỉ mới bắt đầu, và còn rất nhiều điều kỳ diệu đang chờ đón anh phía trước.