Chú Chim Sẻ Nhỏ - Chương 1
Chương 1: Chú Chim Sẻ Bị Thương
Một buổi sáng mùa thu, khi những tia nắng đầu tiên chiếu rọi qua tán lá vàng úa, một chú chim sẻ nhỏ tên là Chích đang bay lượn giữa không trung, tận hưởng sự tự do của bầu trời rộng lớn. Chích hót vang, vui sướng vì hôm nay thời tiết thật tuyệt đẹp.
“Chích chích! Thật là một ngày đẹp trời!” Chích reo lên, đôi cánh nhỏ của chú bay cao giữa bầu trời xanh thẳm.
Nhưng đột nhiên, một cơn gió mạnh ập đến. Chích cố gắng giữ thăng bằng, nhưng không kịp. Gió cuốn theo những chiếc lá khô và thổi Chích xuống đất. Chú va mạnh vào một cành cây và rơi xuống nền đất cứng.
“Ai da!” Chích kêu lên đau đớn. “Đau quá! Mình không thể bay được nữa.”
Chích nằm lặng lẽ dưới tán cây, đôi cánh đau nhức và cơ thể yếu ớt. Chú cảm thấy hoảng sợ và cô đơn.
“Mình phải làm sao bây giờ? Nếu không thể bay, mình sẽ không thể tìm thức ăn, không thể về tổ…” Chích thầm nghĩ, mắt nhòe đi vì nước mắt.
Lúc đó, một con chim sẻ khác bay đến. Đó là Tía, bạn thân của Chích. Tía nhìn thấy bạn mình bị thương liền lao xuống, đậu cạnh Chích với vẻ lo lắng.
“Chích, cậu sao thế này? Tớ thấy cậu rơi xuống từ xa.” Tía hỏi, giọng đầy lo lắng.
“Tớ… tớ bị thương rồi, Tía. Tớ không thể bay được nữa.” Chích nghẹn ngào đáp.
“Đừng lo, Chích. Tớ sẽ giúp cậu. Chúng ta sẽ vượt qua chuyện này cùng nhau.” Tía an ủi. “Trước tiên, chúng ta cần tìm một nơi an toàn để cậu nghỉ ngơi và hồi phục.”
Với sự giúp đỡ của Tía, Chích được đưa đến một góc yên tĩnh dưới tán cây lớn, nơi có lớp cỏ mềm mại. Tía mang thức ăn và nước uống đến cho Chích mỗi ngày.
“Nhớ nhé, Chích. Cậu phải kiên nhẫn. Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi.” Tía nói khi thấy Chích buồn bã.
“Ừ, tớ sẽ cố gắng, Tía. Cảm ơn cậu nhiều lắm.” Chích đáp, ánh mắt tràn đầy biết ơn.
Những ngày đầu tiên sau khi bị thương, Chích cảm thấy vô cùng tuyệt vọng. Mỗi lần cố gắng vỗ cánh, chú lại cảm thấy đau đớn tột cùng. Nhưng không để sự đau đớn ngăn cản, Chích quyết tâm không từ bỏ. Chú biết rằng, với sự hỗ trợ của Tía và lòng kiên nhẫn, mình sẽ có thể bay trở lại bầu trời.