Chu Du và Trận Xích Bích - Chương 1
Chương 1: Lời Kêu Gọi Từ Giang Đông
Mùa thu năm 208, quân đội của Tào Tháo, kẻ thù mạnh mẽ từ phương Bắc, tiến quân về phía Nam với mục tiêu thống nhất Trung Quốc. Tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp vùng Giang Đông, gây nên một làn sóng lo ngại trong dân chúng và quân đội. Trước tình thế nguy nan, Tôn Quyền, lãnh đạo của Giang Đông, triệu tập các tướng lĩnh và cố vấn tới đại sảnh để bàn bạc đối sách.
Trong đại sảnh, ánh đèn lồng vàng rực sáng, tiếng ồn ào và lo lắng vang lên từ các tướng lĩnh. Tôn Quyền, một người đàn ông trẻ tuổi nhưng đầy uy lực, đứng dậy và nói:
“Tào Tháo đã tiến quân về phía Nam với lực lượng lớn mạnh. Chúng ta không thể ngồi yên và chờ đợi. Ai có kế sách gì để đối phó?”
Cả căn phòng im lặng, chỉ có tiếng thở dài và những cái nhìn lo lắng. Đột nhiên, một giọng nói mạnh mẽ vang lên từ phía sau đám đông.
“Thưa chúa công, tôi, Chu Du, xin nhận nhiệm vụ này.”
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía người đàn ông cao lớn với gương mặt rắn rỏi và ánh mắt quyết tâm. Chu Du bước lên trước, quỳ xuống trước Tôn Quyền.
“Tôi tin rằng với sự phối hợp và chiến lược đúng đắn, chúng ta có thể đánh bại Tào Tháo,” Chu Du nói chắc nịch.
Tôn Quyền nhìn Chu Du, ánh mắt chứa đựng sự tin tưởng. Ông gật đầu.
“Chu Du, ta tin tưởng vào khả năng và trí tuệ của ngươi. Hãy dẫn dắt quân Ngô và bảo vệ Giang Đông khỏi sự xâm lược của Tào Tháo.”
Chu Du đứng dậy, cúi đầu kính cẩn. “Tôi sẽ không phụ lòng tin của chúa công.”
Sau cuộc họp, Chu Du gặp các tướng lĩnh khác để bàn bạc chiến lược. Trong căn phòng họp nhỏ, ánh nến lập lòe, Chu Du trải một bản đồ rộng lớn trên bàn và bắt đầu chỉ vào các vị trí chiến lược.
“Tào Tháo sẽ tiến quân theo hướng này,” Chu Du nói, tay chỉ vào con đường chính trên bản đồ. “Chúng ta cần phải chặn đứng hắn ở đây, tại Xích Bích.”
Trương Chiêu, một tướng lĩnh khác, nhìn Chu Du với sự nghi ngờ. “Nhưng lực lượng của chúng ta không thể so sánh với quân Tào Tháo. Làm sao chúng ta có thể chống lại hắn?”
Chu Du mỉm cười. “Chúng ta không cần phải đánh thắng bằng số lượng. Chúng ta sẽ chiến thắng bằng mưu lược. Trận địa Xích Bích có địa thế hiểm trở, nếu biết cách lợi dụng, chúng ta sẽ có thể đánh bại quân Tào.”
Các tướng lĩnh khác gật đầu đồng ý. Lã Mông, một trong những tướng lĩnh trẻ tuổi nhưng đầy triển vọng, lên tiếng: “Chu Du, chúng tôi sẵn sàng theo lệnh của ngài. Hãy cho chúng tôi biết kế hoạch chi tiết.”
Chu Du ra lệnh cho mọi người tập trung lại và bắt đầu phân tích chi tiết từng bước của chiến lược. Ông giải thích về việc sử dụng hỏa công, lợi dụng gió và dòng nước để tạo lợi thế.
“Chúng ta sẽ cần sự hợp tác của Lưu Bị,” Chu Du nói tiếp. “Hắn cũng có mối thù với Tào Tháo và sẽ sẵn sàng liên minh với chúng ta.”
Trương Chiêu gật đầu. “Tôi sẽ lo việc liên lạc với Lưu Bị.”
Chu Du nhìn quanh, thấy sự quyết tâm trong mắt các tướng lĩnh. Ông biết rằng họ đều hiểu rõ tình hình nghiêm trọng và đều sẵn sàng hy sinh vì sự an nguy của Giang Đông.
“Chúng ta sẽ cần phải hành động nhanh chóng và dứt khoát,” Chu Du kết luận. “Tất cả hãy chuẩn bị sẵn sàng. Trận chiến này sẽ quyết định số phận của Giang Đông.”
Các tướng lĩnh đứng dậy, đồng loạt cúi chào Chu Du và rời khỏi phòng họp để chuẩn bị. Chu Du đứng lại một mình, nhìn lên bức tường với ánh mắt quyết tâm. Ông biết rằng trận chiến sắp tới sẽ là một thử thách lớn, nhưng ông tin rằng với sự quyết tâm và chiến lược đúng đắn, họ có thể bảo vệ Giang Đông và đánh bại Tào Tháo.