Chữa Lành Giữa Thảm Họa - Chương 3
Chương 3: Những Thử Thách Đầu Tiên
Sáng hôm sau, Lucius tỉnh dậy với quyết tâm mới. Căn bệnh đã làm cho nhiều gia đình khốn khổ, và anh không thể để sự hoảng loạn chiếm lĩnh tâm trí. Sau bữa sáng, anh lập tức quay trở lại phòng thí nghiệm của mình, nơi chất đầy sách vở và tài liệu về y học. Anh cần phải tìm ra nguồn gốc của căn bệnh.
Khi Lucius đang nghiên cứu, tiếng gõ cửa vang lên. “Lucius, có tin xấu!” Giọng nói của một người hầu khiến anh bừng tỉnh.
“Tin gì?” Lucius hỏi, lòng trĩu nặng lo âu.
“Gia đình Bá tước Callista vừa gửi tin. Julia đã qua đời tối qua,” người hầu thông báo, vẻ mặt anh ta ngập tràn lo lắng.
Lucius cảm thấy như bị đấm vào bụng. “Không! Chúng ta đã không làm đủ để cứu cô ấy,” anh thốt lên, nỗi thất vọng tràn ngập.
“Chúng ta phải hành động ngay bây giờ,” anh quyết tâm. “Nếu không, sẽ có nhiều người khác nữa…”
Tại buổi tang lễ của Julia, không khí ảm đạm và nỗi buồn bao trùm. Lucius và Sophia đứng bên cạnh nhau, nhìn những người trong gia đình và bạn bè đau khổ. Bá tước Callista, giờ đây mất con gái, gục ngã trong sự tiếc thương.
“Lucius,” Sophia thì thầm, “Chúng ta cần phải làm gì đó. Nếu không, bệnh dịch sẽ tiếp tục tàn phá.”
“Tôi biết,” Lucius đáp, ánh mắt anh quét qua những người tham dự. “Chúng ta cần phải tìm ra cách chữa trị, một liệu pháp gì đó có thể giúp ngăn chặn căn bệnh này.”
“Nhưng làm thế nào? Chúng ta không có nhiều thời gian,” Sophia lo lắng.
“Chúng ta phải điều tra thêm,” Lucius nói. “Tôi cần phải hỏi những người còn lại trong cộng đồng, xem có ai khác đã có triệu chứng tương tự.”
Sau tang lễ, Lucius và Sophia quyết định ghé thăm gia đình của Bá tước Vespasian, nơi đã tổ chức một bữa tiệc lớn cách đây không lâu. Khi họ đến nơi, không khí ở đây cũng nặng nề. Bá tước Vespasian đứng bên cửa, mặt tái nhợt.
“Bác sĩ Lucius, tôi đã nghe tin về Julia,” ông nói, giọng điệu đầy đau buồn. “Cô bé không đáng phải chịu điều đó.”
“Cảm ơn ngài, Bá tước,” Lucius trả lời, “Nhưng chúng ta không thể dừng lại. Tôi cần phải biết liệu có ai khác trong gia đình ngài bị ảnh hưởng không.”
“Vợ tôi đã cảm thấy không khỏe trong vài ngày qua,” Vespasian thừa nhận. “Cô ấy đã sốt cao và bị ho.”
“Xin dẫn tôi đến với cô ấy,” Lucius nói, lòng trĩu nặng.
Họ lên tầng và vào phòng của Bá tướcess Vespasian. Cô nằm trên giường, mặt mày nhợt nhạt. “Vợ tôi,” Bá tước thì thầm, ánh mắt đầy sợ hãi. “Tôi không biết điều gì đang xảy ra.”
“Cô ấy cần được chăm sóc ngay lập tức,” Lucius nói. Anh bắt đầu kiểm tra các triệu chứng, thấy rằng các dấu hiệu rất tương đồng với những gì Julia đã trải qua.
“Đưa tôi nước,” Lucius ra lệnh cho người hầu, và khi nhận được nước, anh làm dịu cơn khát cho Bá tướcess. “Bà ấy cần được nghỉ ngơi và uống nhiều nước.”
“Có phải bà ấy sẽ sống không?” Bá tước Vespasian hỏi, giọng run rẩy.
“Chúng ta phải hy vọng,” Lucius trả lời. “Nhưng nếu không hành động nhanh chóng, sẽ có nguy cơ.”
Khi rời khỏi gia đình Vespasian, Lucius và Sophia đứng bên ngoài, bầu không khí trở nên căng thẳng. “Chúng ta không thể để điều này tiếp diễn,” Sophia nói. “Có quá nhiều người đang chết.”
“Tôi cần phải có sự hỗ trợ từ chính quyền,” Lucius nói, nắm chặt tay. “Tôi sẽ yêu cầu họ tổ chức một buổi họp khẩn cấp với tất cả các quý tộc.”
“Anh định nói gì?” Sophia hỏi, cảm giác lo lắng.
“Tôi sẽ nói rằng chúng ta phải làm một cái gì đó thực sự mạnh mẽ,” Lucius khẳng định. “Chúng ta cần cách ly những người đã tiếp xúc và tiến hành điều tra để tìm ra nguyên nhân.”
Buổi họp được tổ chức ngay tại cung điện của Alexios. Khi Lucius bước vào, ánh mắt của tất cả quý tộc đều dồn vào anh. Alexios đứng ở giữa, gương mặt đầy lo lắng.
“Lucius, chúng ta đang rất cần tin tức,” ông nói.
“Các bạn, tôi đã thu thập một số thông tin đáng báo động,” Lucius bắt đầu, giọng nói của anh đầy sức mạnh. “Bệnh dịch này không chỉ ảnh hưởng đến một gia đình. Nó đã lây lan và có thể gây ra thảm họa cho toàn bộ thành phố.”
“Nhưng làm sao chúng ta có thể tin vào những gì anh nói?” Marcus, người luôn hoài nghi, cắt ngang. “Anh không có bằng chứng rõ ràng.”
“Tôi không cần phải chứng minh, Marcus!” Lucius đáp, cảm giác tức giận trào dâng. “Chúng ta không thể đứng yên nhìn cái chết cướp đi sinh mạng của nhiều người hơn nữa. Chúng ta phải hành động ngay lập tức!”
“Sẽ không ai tin tôi nếu không có bằng chứng,” Lucius nói, cảm thấy thất vọng. “Tôi cần sự hỗ trợ của tất cả các quý tộc để tổ chức một chiến dịch tuyên truyền về vệ sinh, cách ly và giáo dục cộng đồng.”
Alexios gật đầu, giọng ông nghiêm túc. “Tôi ủng hộ ý kiến của Lucius. Chúng ta cần phải bảo vệ thành phố của mình trước khi quá muộn.”
Sau cuộc họp, Sophia tiến đến bên Lucius. “Anh đã làm rất tốt,” cô nói, ánh mắt cô tràn đầy sự khích lệ. “Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng.”
“Tôi biết,” Lucius nói, lòng tràn ngập quyết tâm. “Nhưng điều này sẽ không dễ dàng. Chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều thử thách từ những người không tin vào những gì chúng ta đang làm.”
“Chúng ta sẽ cùng nhau,” Sophia nói, nắm chặt tay anh. “Chúng ta không đơn độc trong cuộc chiến này.”
Bầu không khí xung quanh họ dần trở nên căng thẳng, nhưng trong lòng Lucius và Sophia, ngọn lửa quyết tâm vẫn rực cháy. Họ đã sẵn sàng cho những thử thách tiếp theo, bất chấp sự hoài nghi và khó khăn đang chờ đón.