Chữa Lành Giữa Thảm Họa - Chương 4
Chương 4: Khám Phá Bên Trong
Sáng hôm sau, ánh sáng mặt trời xuyên qua những khung cửa sổ cao của cung điện Alexios, nhưng không khí bên trong lại nặng nề như những đám mây u ám. Lucius và Sophia ngồi bên bàn ăn, kế hoạch cho chiến dịch giáo dục cộng đồng đang được chuẩn bị.
“Chúng ta sẽ cần phải tạo ra một bản tuyên ngôn,” Lucius nói, ghi chú lại những điểm chính trong cuốn sổ tay. “Chúng ta phải khuyến khích mọi người giữ vệ sinh và báo cáo ngay khi có triệu chứng.”
“Nhưng chúng ta phải làm sao để thuyết phục họ?” Sophia hỏi, ánh mắt cô đầy lo lắng. “Nhiều người vẫn không tin vào những gì đang xảy ra.”
“Chúng ta cần phải cung cấp thông tin chính xác và minh bạch,” Lucius trả lời. “Tôi sẽ đề nghị tổ chức các buổi hội thảo tại các khu phố. Chúng ta cần nói về cách lây lan của bệnh dịch và cách phòng ngừa.”
“Hãy mời tất cả những gia đình đã tham dự bữa tiệc,” Sophia đề xuất. “Họ cần phải thấy rằng đây không phải là một trò đùa.”
“Đúng,” Lucius đồng ý. “Chúng ta sẽ tổ chức vào cuối tuần này.”
Sau khi hoàn tất kế hoạch, Lucius và Sophia quyết định đến các khu phố để chuẩn bị cho buổi hội thảo. Họ đến khu chợ nơi đông đúc, nhộn nhịp với tiếng cười nói và tiếng chào hàng. Nhưng Lucius không thể không cảm thấy nỗi lo âu trong lòng khi nhìn thấy mọi người vẫn đang tiếp xúc gần gũi mà không có ý thức phòng ngừa.
Khi họ bước vào một quán trà, Lucius thấy một nhóm người đang tụ tập, bàn tán về những cái chết gần đây. “Nghe nói có nhiều người chết vì một căn bệnh lạ,” một người nói. “Có thể đây là lời nguyền.”
“Tôi không tin,” một người khác đáp. “Đó chỉ là một trò đùa của những kẻ sợ hãi.”
“Các bạn,” Lucius quyết định tiến tới, “tôi là bác sĩ Lucius. Tôi cần nói chuyện với các bạn về tình hình bệnh dịch này.”
Mọi người trong quán nhìn nhau, ngờ vực. “Bác sĩ? Anh có gì để nói?” Một người đàn ông lớn tuổi hỏi.
“Tôi đang điều tra nguyên nhân của bệnh dịch,” Lucius nói, giọng anh rõ ràng và kiên định. “Chúng tôi cần sự hợp tác của mọi người để ngăn chặn căn bệnh này lây lan thêm.”
“Tại sao chúng tôi lại phải tin anh?” người đàn ông đó nói. “Căn bệnh có thể chỉ là một lời nguyền.”
“Vì sự sống còn của chính các bạn và gia đình các bạn,” Sophia cắt ngang, tiến lên trước. “Chúng tôi đã mất quá nhiều người rồi. Nếu các bạn không hành động ngay, có thể các bạn sẽ là những người tiếp theo.”
Cuộc trò chuyện trở nên căng thẳng, nhưng Lucius và Sophia đã làm cho những người xung quanh chú ý. Sau một hồi tranh luận, một người phụ nữ đứng dậy, mắt đỏ hoe. “Tôi đã mất chồng vì bệnh này. Tôi không thể đứng nhìn mọi người hoài nghi thêm nữa.”
“Tôi sẽ làm theo những gì bác sĩ Lucius nói,” bà tiếp tục. “Chúng ta cần phải bảo vệ nhau.”
“Sẽ có một buổi hội thảo vào cuối tuần này tại cung điện Alexios,” Lucius thông báo. “Mọi người đều được hoan nghênh đến tham gia và lắng nghe những thông tin cần thiết.”
Khi ra khỏi quán trà, Lucius và Sophia cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Họ đã bắt đầu nhận được sự hỗ trợ từ cộng đồng. “Anh đã làm tốt,” Sophia nói, ánh mắt cô lấp lánh. “Có vẻ như mọi người bắt đầu nghe chúng ta.”
“Nhưng chúng ta vẫn cần phải làm nhiều hơn nữa,” Lucius nói. “Chúng ta phải tìm ra nguồn gốc của bệnh dịch này.”
“Có thể chúng ta nên quay lại thăm gia đình của bá tước Hadrian,” Sophia đề xuất. “Có thể họ biết điều gì đó mà chúng ta chưa biết.”
“Đó là một ý kiến hay,” Lucius đồng ý. “Chúng ta sẽ đến đó ngay bây giờ.”
Khi đến nhà bá tước Hadrian, không khí vẫn trĩu nặng với nỗi buồn. Họ được mời vào bên trong, nơi bá tước đang ngồi một mình, gương mặt ông đầy dấu hiệu của sự đau khổ.
“Lucius, Sophia,” ông chào họ, giọng nói trầm buồn. “Tôi rất tiếc về Julia. Thật sự là một mất mát lớn.”
“Chúng tôi đến để hỏi về những điều đã xảy ra trong bữa tiệc,” Lucius nói. “Có thể có điều gì đó mà chúng ta chưa biết.”
“Bữa tiệc? Đó là một đêm vui vẻ,” bá tước nói, nhưng giọng ông có chút yếu ớt. “Tất cả mọi người đều đã có khoảng thời gian tốt.”
“Nhưng có điều gì bất thường không?” Sophia hỏi, ánh mắt cô tìm kiếm sự thật trong đôi mắt ông. “Có ai đã cảm thấy không khỏe trong bữa tiệc không?”
“Có một vài người đã phàn nàn về việc cảm thấy khó chịu,” bá tước thừa nhận. “Nhưng không ai nghĩ rằng đó là vấn đề nghiêm trọng.”
“Cụ thể là ai?” Lucius hỏi, không bỏ lỡ một chi tiết nào.
“Đó là Marcus,” bá tước nói, nhắm mắt lại, như thể muốn quên đi điều đó. “Ông ấy đã có một cơn sốt nhẹ sau bữa tiệc.”
“Marcus?” Lucius thì thầm, cảm giác lo lắng dâng lên trong lòng. “Có thể ông ấy là nguồn lây.”
“Chúng tôi không có bằng chứng,” bá tước nói. “Nhưng có thể đáng để điều tra.”
“Chúng ta cần phải gặp ông ấy ngay bây giờ,” Lucius nói với sự quyết tâm trong giọng nói. “Nếu ông ấy có triệu chứng, chúng ta phải cách ly ông ấy ngay lập tức.”
Khi Lucius và Sophia rời khỏi nhà bá tước, bầu không khí trở nên căng thẳng. “Chúng ta phải làm ngay, không thể chần chừ nữa,” Lucius nói, bước nhanh về phía cung điện của Marcus.
Khi họ đến nơi, Lucius gõ cửa mạnh mẽ. Marcus mở cửa, vẻ mặt ngạc nhiên khi thấy Lucius và Sophia đứng trước cửa.
“Cái gì vậy? Tại sao các bạn lại đến đây?” Marcus hỏi, có chút nghi ngờ.
“Chúng tôi cần nói chuyện với ông,” Lucius nói, giọng điệu nghiêm túc. “Có tin tức xấu về bệnh dịch.”
“Bệnh dịch? Tôi không biết gì về điều đó,” Marcus đáp, nhưng Lucius nhận thấy ông ấy có vẻ lo lắng.
“Ông đã tham dự bữa tiệc của bá tước Hadrian, đúng không?” Sophia lên tiếng, không để cho Marcus thoát khỏi sự truy hỏi.
“Đúng,” Marcus thừa nhận, giọng ông có phần run rẩy. “Nhưng tôi không cảm thấy gì cả.”
“Ông có bị sốt hay bất kỳ triệu chứng nào khác không?” Lucius truy hỏi.
“Không, tôi không có gì cả,” Marcus nói, nhưng Lucius có thể thấy sự nghi ngờ trong ánh mắt của ông.
“Chúng tôi sẽ không rời đi cho đến khi ông cho chúng tôi biết sự thật,” Lucius nói, quyết tâm không nhượng bộ.
“Rất tốt,” Marcus thở dài. “Nếu tôi có triệu chứng, thì tôi sẽ cho các bạn biết.”
“Đó không phải là điều chúng tôi muốn nghe,” Sophia nói, nghi ngờ nhìn ông. “Chúng ta không thể mạo hiểm.”
Lucius và Sophia rời khỏi cung điện của Marcus với tâm trạng nặng nề. “Tôi không cảm thấy tin tưởng vào ông ta,” Lucius nói, bực bội. “Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng.”
“Có thể chúng ta nên điều tra thêm,” Sophia đề xuất. “Cần phải tìm ra những người đã tiếp xúc với ông ấy.”
“Đúng, chúng ta sẽ bắt đầu từ đó,” Lucius đồng ý, lòng đầy quyết tâm. “Chúng ta không thể để căn bệnh này tiếp tục lây lan.”
Bước vào cuộc điều tra, Lucius và Sophia biết rằng họ đang đối mặt với nhiều thách thức, nhưng không gì có thể ngăn cản họ trong cuộc chiến chống lại dịch bệnh đang hoành hành. Họ sẵn sàng làm mọi thứ cần thiết để bảo vệ cộng đồng và tìm ra nguyên nhân của cơn khủng hoảng này.