Chữa Lành Giữa Thảm Họa - Chương 7
Chương 7: Cuộc Đối Đầu Quyết Định
Sau buổi hội thảo, không khí trong cộng đồng bắt đầu thay đổi. Lucius và Sophia nhận thấy rằng mọi người đã bắt đầu chú ý hơn đến tình hình bệnh dịch. Những buổi gặp gỡ và thông tin mà họ truyền tải đã dần tạo ra những hiệu ứng tích cực. Tuy nhiên, nỗi lo lắng vẫn còn đó, và sự hoài nghi từ một số quý tộc như Marcus vẫn còn hiện hữu.
Sáng hôm sau, Lucius và Sophia quyết định tổ chức một cuộc họp mới với các quý tộc để thảo luận về các bước tiếp theo. Khi họ đến cung điện của Alexios, không khí ở đây cũng căng thẳng. Các quý tộc đã tập trung lại, và khi Lucius bước vào, ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía anh.
“Cảm ơn mọi người đã đến,” Lucius bắt đầu, giọng nói của anh kiên quyết. “Chúng ta đã có những bước tiến lớn trong việc giáo dục cộng đồng về bệnh dịch. Nhưng bây giờ, chúng ta cần phải hành động mạnh mẽ hơn nữa.”
“Chúng ta không thể để bệnh dịch này tiếp tục lây lan,” Sophia nói thêm, ánh mắt cô hướng về những người trong phòng. “Tình hình trở nên nghiêm trọng hơn từng ngày. Chúng ta cần phải có kế hoạch cách ly cho những người đã tiếp xúc.”
“Nhưng nếu chúng ta cách ly, điều đó sẽ gây ra sự hoang mang,” Marcus lên tiếng, giọng điệu châm chọc. “Mọi người sẽ nghĩ rằng chúng ta đang tạo ra sự sợ hãi hơn là bảo vệ họ.”
“Chúng ta không thể lo lắng về cảm xúc của mọi người khi mạng sống của họ đang bị đe dọa,” Lucius trả lời, giọng anh không nhượng bộ. “Nếu chúng ta không hành động ngay, chúng ta sẽ phải trả giá rất đắt.”
“Câu hỏi là: Ai sẽ thực hiện điều đó?” Marcus hỏi, ánh mắt anh ta đầy sự ngờ vực. “Có ai trong chúng ta đã thực sự tiếp xúc với những người bị nhiễm bệnh không?”
“Marcus, không phải thời điểm để hoài nghi,” Alexios nói, đứng dậy với sự quyết tâm. “Chúng ta cần phải tập trung vào sức khỏe của thành phố. Lucius, hãy tiếp tục.”
Cuộc thảo luận diễn ra sôi nổi với nhiều ý kiến trái chiều. Một số quý tộc đồng ý với Lucius và Sophia, trong khi những người khác vẫn kiên quyết phản đối. Cuối cùng, Marcus, với gương mặt đầy thách thức, đứng lên.
“Nếu Lucius tự tin như vậy, thì tại sao không để anh ấy là người đầu tiên thử nghiệm kế hoạch cách ly?” Marcus cười nhạt. “Có phải chúng ta không muốn xem liệu liệu pháp của anh có thực sự hiệu quả hay không?”
“Đừng đùa, Marcus,” Lucius nói, cảm giác căng thẳng trong lòng. “Đây không phải là trò chơi. Đây là mạng sống của con người.”
“Chúng ta cần phải nhìn thấy một kết quả cụ thể,” Marcus tiếp tục, không hề lùi bước. “Nếu không, mọi người sẽ không tin tưởng vào những gì chúng ta đang cố gắng thực hiện.”
“Điều này không phải là thách thức cá nhân,” Sophia lên tiếng, cố gắng hòa giải. “Tất cả chúng ta đều muốn cứu sống người khác.”
“Nhưng nếu không có sự kiểm chứng, mọi nỗ lực của chúng ta có thể trở thành vô nghĩa,” Marcus nhấn mạnh. “Hãy để Lucius làm thí nghiệm trước, và sau đó chúng ta sẽ xem xét tình hình.”
Cuộc họp trở nên căng thẳng, và Lucius cảm thấy sự tức giận dâng cao trong lòng. “Nếu cần phải có sự thử nghiệm, tôi sẽ đồng ý,” anh nói với giọng điệu quyết đoán. “Nhưng tôi không thể đảm bảo rằng tôi sẽ thành công.”
“Một cách hay,” Marcus nói, ánh mắt đầy sự chế nhạo. “Nếu anh thất bại, tất cả chúng ta sẽ biết rằng anh không đủ khả năng để lãnh đạo.”
“Tôi không cần phải chứng minh điều gì với ai cả,” Lucius đáp lại. “Nhưng tôi sẽ không đứng yên nhìn khi có người chết. Nếu đó là điều mà cần phải làm để cứu sống, tôi sẽ làm.”
“Rất tốt,” Alexios nói, ngắt lời trước khi tình hình có thể trở nên tồi tệ hơn. “Chúng ta sẽ không để sự hoài nghi ngăn cản hành động của mình. Lucius, hãy thực hiện kế hoạch. Nhưng hãy nhớ rằng trách nhiệm rất lớn.”
Sau cuộc họp, Lucius và Sophia bước ra khỏi cung điện. “Tại sao anh lại đồng ý như vậy?” Sophia hỏi, vẻ mặt lo lắng. “Nếu có điều gì không ổn, điều đó sẽ ảnh hưởng đến anh.”
“Tôi không có sự lựa chọn nào khác,” Lucius thở dài. “Nếu không, bệnh dịch này sẽ tiếp tục lây lan, và nhiều người sẽ chết. Tôi không thể đứng nhìn khi có thể làm điều gì đó.”
“Nhưng anh có thật sự sẵn sàng đối mặt với điều đó không?” Sophia hỏi, ánh mắt cô lo lắng. “Chúng ta không biết điều gì đang chờ đợi.”
“Tôi sẽ làm mọi thứ cần thiết,” Lucius khẳng định, trong lòng dâng trào sự quyết tâm. “Chúng ta sẽ phải bắt đầu ngay bây giờ.”
Về đến nhà, Lucius bắt tay vào việc chuẩn bị cho kế hoạch cách ly. Anh ghi chú lại những điểm cần làm rõ trong quá trình kiểm tra sức khỏe và cách thức tổ chức cách ly cho những người có triệu chứng.
“Chúng ta sẽ cần phải thu thập thông tin từ những người đã tiếp xúc với Marcus,” Lucius nói khi anh và Sophia ngồi bên bàn làm việc. “Bằng cách này, chúng ta có thể theo dõi tình trạng sức khỏe của họ.”
“Nhưng anh có nghĩ rằng họ sẽ đồng ý không?” Sophia hỏi, lo lắng.
“Nếu không, chúng ta sẽ phải giải thích cho họ hiểu rằng đây là cách duy nhất để bảo vệ mạng sống,” Lucius nói, sự kiên định trong giọng nói của anh.
Họ làm việc suốt đêm, chuẩn bị cho kế hoạch và thực hiện những bước đầu tiên trong cuộc chiến chống lại dịch bệnh. Lucius cảm thấy mệt mỏi nhưng không thể từ bỏ. Anh biết rằng cuộc chiến này không chỉ là về bản thân anh, mà còn là về tất cả những người mà anh đang cố gắng cứu sống.
Sáng hôm sau, Lucius và Sophia bắt đầu hành trình của mình. Họ đến từng gia đình, thông báo về kế hoạch cách ly và nhấn mạnh tầm quan trọng của việc báo cáo triệu chứng. Dần dần, họ nhận được sự hợp tác từ những người dân trong cộng đồng, và một mạng lưới hỗ trợ bắt đầu hình thành.
Tuy nhiên, Lucius vẫn cảm thấy áp lực từ những lời chỉ trích của Marcus và những người khác. Anh biết rằng mọi hành động của mình đều phải có trách nhiệm lớn lao. Trong lòng, anh tự hỏi liệu mình có đủ sức mạnh để đứng vững trong cuộc chiến này hay không.
“Mọi thứ sẽ ổn thôi,” Sophia nói, khi họ đứng bên ngoài một gia đình đang tổ chức cuộc kiểm tra sức khỏe. “Chúng ta có nhau, và điều đó là đủ.”
“Cảm ơn chị,” Lucius nói, lòng anh nhẹ nhõm hơn khi có Sophia bên cạnh. “Chúng ta sẽ vượt qua được.”
Và như vậy, cuộc chiến chống lại dịch bệnh bắt đầu, nhưng Lucius biết rằng những thử thách còn lớn hơn rất nhiều đang chờ đợi phía trước. Anh và Sophia đã sẵn sàng, nhưng điều gì sẽ đến tiếp theo? Họ sẽ cần tất cả sự dũng cảm và kiên trì mà họ có để đối mặt với những thực tế khắc nghiệt của tình hình.