Chúa Tể Của Hoang Mạc - Chương 1
Chương 1: Lạc vào thế giới cổ đại
Nathan Cole đứng giữa cơn bão cát khủng khiếp, hai tay che chắn khuôn mặt, mắt nhìn về phía trước với sự bối rối. Sa mạc Sahara rộng lớn và khắc nghiệt, nhưng lần này, điều gì đó thực sự khác biệt. Anh vừa mới khám phá một hầm mộ cổ đại và vừa chạm vào một viên đá lạ, sau đó bão cát ập đến bất ngờ. Hơi thở của gió như một bàn tay vô hình kéo anh vào một khoảng không gian không thể giải thích.
Khi cơn bão qua đi, Nathan mở mắt ra, chỉ để thấy một cảnh vật hoàn toàn khác biệt. Xung quanh anh không còn là những đụn cát của Sahara mà là một hoang mạc mênh mông, cằn cỗi hơn và có vẻ như xa xưa hơn. Dưới ánh mặt trời gắt gao, anh lờ mờ nhận ra mình nằm bên cạnh một nhóm người du mục, với những bộ trang phục kỳ lạ và những con ngựa không giống bất kỳ loài nào anh đã thấy.
Một người đàn ông cao lớn, với làn da nâu sạm và khuôn mặt đầy râu, nhìn Nathan với sự nghi ngờ. Anh ta bước tới, tay cầm một cây gậy gỗ chắc chắn.
“Ngươi từ đâu đến?” người đàn ông lên tiếng bằng một ngôn ngữ lạ, nhưng âm thanh của hắn có vẻ như quen thuộc một cách kỳ lạ, như thể Nathan có thể hiểu dù không biết rõ từ vựng.
“Anh… anh có thể nói bằng tiếng Anh không?” Nathan thử hỏi, mặc dù biết đây có thể chỉ là một sự lãng phí thời gian.
Người đàn ông nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh. “Ta không hiểu ngươi. Đem hắn về trại, có thể chúng ta sẽ tìm ra câu trả lời.”
Một nhóm người du mục khác tiến đến, bao quanh Nathan và đưa anh về một trại nhỏ gần đó. Những túp lều đơn sơ được dựng bằng da thú và dây thừng, cùng với lửa đốt nghi ngút. Một người phụ nữ với làn da sáng hơn và bộ đồ đầy màu sắc tiến lại gần, nhìn Nathan với ánh mắt tò mò.
“Ông là ai?” bà ta hỏi bằng một giọng điệu nhẹ nhàng hơn, nhưng Nathan vẫn không thể hiểu hết mọi từ ngữ.
“Tên tôi là Nathan Cole. Tôi… tôi không biết mình đang ở đâu.” Nathan đáp, cố gắng tìm cách giao tiếp.
Người phụ nữ trao đổi ánh mắt với người đàn ông cao lớn trước đó. “Chúng ta phải gọi thầy tiên tri. Có thể ông ấy biết gì đó.”
Sau vài giờ, một người đàn ông già nua với bộ tóc bạc và ánh mắt sâu thẳm xuất hiện. Ông ta nhìn Nathan chằm chằm, như thể cố gắng đọc được tâm trí của anh.
“Ông đến từ một nơi khác, đúng không?” thầy tiên tri hỏi, giọng nói dường như chứa đựng sự thông thái từ nhiều thế hệ.
“Vâng,” Nathan thở dài, “Tôi không biết tôi làm thế nào mà lại ở đây. Tôi chỉ chạm vào một viên đá và rồi… tôi thấy mình ở đây.”
Thầy tiên tri gật đầu, như thể đã hiểu rõ điều gì đó. “Viên đá mà ngươi chạm vào có thể là một cánh cửa giữa các thời đại. Đây là một nơi không thuộc về thế giới của ngươi. Ngươi đã xuyên không về một thời đại cổ đại, nơi mà chúng ta đang sống.”
Nathan không thể tin vào những gì mình nghe. “Nhưng tôi không biết gì về thời đại này. Tôi không biết cách sống ở đây.”
Người đàn ông cao lớn tiến lại gần, đặt tay lên vai Nathan. “Chúng tôi có thể giúp ngươi, nhưng ngươi phải chứng minh mình có thể làm gì đó có ích cho chúng tôi. Kẻ lạ mặt không phải lúc nào cũng được chào đón trong những vùng đất này.”
Trong khi Nathan tìm cách hiểu và thích nghi với thế giới mới này, anh bắt đầu làm quen với cuộc sống của người du mục. Anh học cách dựng lều, thuần phục ngựa, và tham gia vào các công việc hàng ngày. Những kĩ năng sinh tồn và kinh nghiệm của anh, mặc dù từ một thời đại khác, nhanh chóng trở nên hữu ích.
Một ngày, trong khi đang luyện tập với cung tên, một nhóm kẻ xâm lược xuất hiện từ phía xa. Họ mang theo vũ khí kỳ lạ và có vẻ như có ý định tấn công trại. Nathan nhanh chóng nhận ra tình hình nghiêm trọng và đề xuất một kế hoạch phòng thủ.
“Chúng ta phải tổ chức thành hàng phòng thủ,” Nathan ra lệnh, “Chúng ta có thể sử dụng địa hình để lợi thế. Đặt các cung thủ ở những điểm cao và chuẩn bị các bẫy để ngăn chặn họ.”
Người đàn ông cao lớn gật đầu, thể hiện sự tin tưởng vào chiến lược của Nathan. “Ngươi dường như biết nhiều hơn chúng ta nghĩ.”
Nhờ vào sự phối hợp và chiến lược của Nathan, nhóm du mục thành công trong việc đánh bại kẻ xâm lược và bảo vệ trại của mình. Điều này không chỉ chứng minh giá trị của Nathan mà còn khiến anh trở thành một phần quan trọng trong cộng đồng mới của mình.
Khi hoàng hôn buông xuống và trại trở lại trạng thái yên bình, Nathan nhìn về phía chân trời, nơi những vì sao bắt đầu xuất hiện. Anh biết rằng hành trình của mình chỉ mới bắt đầu và không biết những thử thách nào sẽ chờ đợi phía trước. Nhưng anh cũng cảm thấy một chút an ủi, khi biết rằng mình đã tìm được một nơi để thuộc về, dù là trong một thế giới hoàn toàn xa lạ.