Chúa Tể Của Hoang Mạc - Chương 2
Chương 2: Cuộc gặp gỡ đầu tiên
Ngày hôm sau, Nathan thức dậy sớm, ánh mặt trời vừa mới ló dạng và hoang mạc còn chìm trong ánh sáng mờ ảo. Trong khi các thành viên của tộc Zakari vẫn đang say giấc, Nathan quyết định khám phá vùng đất xung quanh trại. Anh cần hiểu rõ hơn về môi trường mới này và tìm kiếm những nguồn tài nguyên có thể giúp họ tồn tại lâu dài.
Sau vài giờ đi bộ, Nathan đến gần một khu vực có những dấu hiệu của hoạt động con người. Những dấu vết của ngựa và dấu chân dày đặc hơn dẫn anh đến một khu vực có vẻ như là một khu định cư nhỏ. Khi anh tiến gần hơn, một đám người xuất hiện từ các lều gần đó, vũ khí trong tay, ánh mắt cảnh giác.
Người đứng đầu nhóm là một người đàn ông trẻ tuổi với vẻ mặt nghiêm nghị. Hắn mặc áo giáp đơn giản, tay cầm một cây giáo dài. Những người khác đứng xung quanh, nhìn Nathan với sự nghi ngờ.
“Dừng lại!” Người đàn ông gầm lên, “Ngươi là ai và tại sao lại đến đây?”
Nathan dừng lại, cố gắng giữ bình tĩnh. “Tên tôi là Nathan Cole. Tôi đến từ một nơi xa lạ và chỉ muốn tìm hiểu về khu vực này. Tôi không có ý định gây hại.”
Người đàn ông trẻ tuổi nhìn Nathan từ đầu đến chân, rồi ra hiệu cho các chiến binh của mình hạ vũ khí. “Tôi là Aidan, trưởng nhóm của bộ lạc này. Tại sao chúng tôi nên tin vào những gì ngươi nói?”
“Nếu bạn cho tôi cơ hội, tôi có thể giúp bạn bằng những kỹ năng và kiến thức của mình,” Nathan nói, cảm thấy áp lực khi phải thuyết phục.
Aidan nhíu mày. “Chúng ta không thể mạo hiểm. Nếu ngươi thật sự có thể giúp đỡ, chứng minh điều đó cho chúng ta.”
Nathan biết rằng anh phải hành động ngay lập tức để chứng minh giá trị của mình. “Hãy cho tôi biết những khó khăn mà bạn đang gặp phải. Nếu tôi có thể giải quyết chúng, có lẽ bạn sẽ tin tưởng tôi hơn.”
Aidan suy nghĩ một lúc rồi gật đầu. “Được rồi. Chúng tôi đang gặp vấn đề với một bầy thú hoang dã đã tấn công chúng tôi trong vài ngày qua. Chúng ăn trộm thực phẩm và làm hỏng các dụng cụ của chúng tôi. Nếu ngươi có thể giúp chúng tôi xử lý bầy thú đó, chúng tôi sẽ xem xét sự đề nghị của ngươi.”
Nathan đồng ý ngay lập tức. Anh đã có nhiều kinh nghiệm đối phó với các loài động vật hoang dã trong các chuyến thám hiểm của mình. Aidan dẫn đường cho Nathan đến gần khu vực mà bầy thú thường xuất hiện.
Khi đến nơi, Nathan nhanh chóng đánh giá tình hình. Những dấu vết cho thấy bầy thú thường xuyên qua lại ở đây, và một cái bẫy đơn giản có thể hiệu quả. Anh bắt tay vào việc làm một cái bẫy từ các vật liệu có sẵn như dây thừng và cành cây khô. Trong khi làm việc, Aidan và những người khác đứng nhìn với sự tò mò và nghi ngờ.
Sau vài giờ chuẩn bị, Nathan và Aidan quay trở lại trại để chuẩn bị cho cuộc săn bắn. Họ chờ đợi đến khi màn đêm buông xuống, vì bầy thú thường hoạt động mạnh vào lúc đó.
Khi đêm đến, một tiếng gầm rú vang lên từ xa. Nathan và nhóm của Aidan theo dấu âm thanh đến một khu vực gần bẫy. Chỉ một lát sau, bầy thú xuất hiện – những con thú hoang dã to lớn với hàm răng sắc nhọn. Nathan quan sát chúng từ xa và chờ đợi thời điểm thích hợp.
Khi bầy thú tiến gần bẫy, Nathan ra hiệu cho nhóm của Aidan sẵn sàng. Một khi bầy thú bước vào khu vực bẫy, Nathan kéo dây và cơ chế bẫy hoạt động. Những con thú bị giữ chặt trong bẫy, không thể thoát ra. Nathan và nhóm của Aidan nhanh chóng tiến đến và xử lý bầy thú.
Khi công việc hoàn tất, Aidan nhìn Nathan với ánh mắt ngưỡng mộ. “Ngươi đã làm được. Đúng như lời ngươi nói, kỹ năng của ngươi rất đáng giá.”
Nathan thở phào nhẹ nhõm. “Cảm ơn bạn đã cho tôi cơ hội. Tôi hy vọng chúng ta có thể tiếp tục làm việc cùng nhau.”
Aidan gật đầu. “Chúng ta sẽ đưa ngươi về trại. Sẽ có nhiều điều cần bàn bạc về việc ngươi ở đây. Nhưng hiện tại, chúng tôi cần phải tổ chức lại và chia sẻ thành quả.”
Trở về trại, Nathan được chào đón nồng nhiệt bởi bộ lạc của Aidan. Những thành viên trong bộ lạc bắt đầu tin tưởng anh hơn và chia sẻ những câu chuyện về cuộc sống và phong tục của họ.
Tối hôm đó, bên ánh lửa trại, Aidan ngồi cạnh Nathan. “Ngươi đã chứng minh giá trị của mình. Bây giờ, hãy kể cho chúng tôi về thế giới của ngươi, và làm thế nào mà ngươi đến đây.”
Nathan nhìn vào ánh lửa, cảm thấy sự mệt mỏi nhưng cũng tràn đầy hy vọng. “Tôi đến từ một thế giới khác, nơi mọi thứ rất khác biệt. Tôi không biết làm thế nào mà tôi lại xuyên không về đây, nhưng tôi sẽ cố gắng làm tất cả để giúp đỡ các bạn và học hỏi từ các bạn.”
Aidan gật đầu, nở một nụ cười khuyến khích. “Chúng ta có thể học hỏi lẫn nhau. Đây có thể là khởi đầu cho một mối quan hệ tốt đẹp giữa chúng ta.”
Nathan cảm thấy một phần nào đó của mình đã bắt đầu hòa nhập với thế giới mới này. Trong khi anh không biết những thử thách nào sẽ đến tiếp theo, ít nhất anh đã có được sự chấp nhận từ bộ lạc mới và một cơ hội để khám phá nhiều hơn về thế giới kỳ lạ này.