Chuyến Bay Định Mệnh - Chương 2
Chương 2: Cuộc Tìm Kiếm Tuyệt Vọng
Sân bay quốc tế New York trở thành tâm điểm của sự chú ý toàn cầu khi tin tức về chuyến bay 787 mất tích lan truyền. Người thân của hành khách và phi hành đoàn tụ tập tại khu vực chờ, nhiều người trong số họ không kìm nén được nước mắt và sự lo lắng.
Tại trung tâm điều hành của hãng hàng không Northern Sky, giám đốc điều hành Michael Bennett đang tổ chức một cuộc họp khẩn cấp với các chuyên gia và quan chức hàng không.
“Chúng ta có bất kỳ manh mối nào về vị trí của chuyến bay 787 chưa?” Michael hỏi, giọng đầy căng thẳng.
“Hiện tại chưa có, thưa ông Bennett,” một kỹ sư điều hành trả lời. “Tín hiệu của máy bay biến mất đột ngột, không có dấu vết nào trên radar.”
“Tôi muốn tất cả các nguồn lực được huy động,” Michael ra lệnh. “Chúng ta cần tìm kiếm trên mọi vùng biển và khu vực lân cận.”
Trong khi đó, tại khu vực chờ của sân bay, bà Maria Lopez đang ngồi bên cạnh một người phụ nữ trẻ, Lisa, mẹ của một trong những hành khách nhí trên chuyến bay.
“Họ sẽ tìm thấy họ, phải không?” Lisa hỏi, mắt đỏ hoe.
“Chúng ta phải tin tưởng,” Maria đáp, nắm chặt tay Lisa. “Họ sẽ làm mọi thứ có thể.”
Các đội cứu hộ và hải quân nhanh chóng được huy động để tìm kiếm chuyến bay mất tích. Từng chiếc tàu và máy bay cứu hộ lùng sục khắp nơi, từ đại dương mênh mông cho đến những khu rừng rậm rạp. Tuy nhiên, sau nhiều tuần tìm kiếm, không có bất kỳ dấu vết nào của chuyến bay 787.
Tại một cuộc họp báo, Michael Bennett đứng trước hàng chục phóng viên, ánh đèn flash từ máy ảnh liên tục nháy lên.
“Chúng tôi rất tiếc phải thông báo rằng sau nhiều tuần tìm kiếm, chúng tôi vẫn chưa tìm thấy bất kỳ dấu vết nào của chuyến bay 787,” Michael nói, giọng nghẹn ngào. “Chúng tôi sẽ tiếp tục nỗ lực và không bao giờ từ bỏ hy vọng.”
Trong khi đó, tại trụ sở của tổ chức hàng không quốc tế, tiến sĩ Mark Harrison đang thảo luận với các đồng nghiệp về những bí ẩn xung quanh vụ mất tích này.
“Không thể nào một chiếc máy bay lớn như vậy lại biến mất mà không để lại dấu vết gì,” Mark nói, lắc đầu. “Có thể có một yếu tố nào đó mà chúng ta chưa nhận ra.”
“Ý anh là sao?” một đồng nghiệp hỏi.
“Tôi không chắc chắn,” Mark thở dài. “Nhưng có thể có một yếu tố siêu nhiên hoặc ngoài hành tinh liên quan đến vụ việc này.”
Trong khi mọi người vẫn đang tiếp tục cuộc tìm kiếm và đặt ra những giả thuyết, gia đình và bạn bè của các hành khách trên chuyến bay 787 vẫn sống trong sự chờ đợi mòn mỏi. Maria Lopez và Lisa thường xuyên đến sân bay, hy vọng sẽ nhận được một tin tức tốt lành.
Một ngày nọ, khi đang ngồi trong khu vực chờ, Maria nhận được một cuộc gọi từ Michael Bennett.
“Maria, tôi có tin tức muốn chia sẻ với cô,” Michael nói, giọng nghiêm túc. “Chúng tôi vừa nhận được một tín hiệu SOS từ chiếc máy bay 787.”
“Tín hiệu SOS?” Maria thở hổn hển. “Điều đó có nghĩa là sao?”
“Chúng tôi không chắc chắn,” Michael đáp. “Nhưng chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra. Đây là một tia hy vọng cho tất cả chúng ta.”
Tin tức về tín hiệu SOS từ chuyến bay 787 nhanh chóng lan truyền, làm bùng lên một luồng hy vọng mới. Các đội cứu hộ lại một lần nữa được huy động, lần này với một mục tiêu cụ thể hơn. Họ tập trung tìm kiếm tại khu vực mà tín hiệu được phát ra.
Sau một vài giờ căng thẳng, cuối cùng họ cũng tìm thấy chiếc máy bay 787 hạ cánh an toàn tại một sân bay nhỏ ở Alaska. Các hành khách và phi hành đoàn vẫn còn sống, nhưng họ không có bất kỳ ký ức nào về khoảng thời gian đã mất.
“Chuyện gì đã xảy ra với chúng tôi?” một hành khách hỏi, mắt mở to sợ hãi.
“Tôi không biết,” Anna đáp, giọng run rẩy. “Nhưng chúng ta đã trở lại. Đó là điều quan trọng nhất.”
Cuộc tìm kiếm tuyệt vọng đã kết thúc, nhưng những bí ẩn vẫn còn đó, chờ đợi được giải mã. Những dấu hiệu lạ lùng và những thay đổi bất thường trong hành vi của các hành khách bắt đầu xuất hiện, mở ra một chương mới trong cuộc hành trình đầy bí ẩn của chuyến bay 787.