Chuyện của bác sĩ và samurai - Chương 9
Chương 9: Giải quyết mâu thuẫn
Những ngày tiếp theo trôi qua trong sự căng thẳng. Haruto, Taro và những người dân trong làng bắt đầu chuẩn bị cho những gì có thể xảy ra. Mọi người cùng nhau xây dựng các rào chắn, chuẩn bị vũ khí, và tập luyện để sẵn sàng đối mặt với cuộc chiến nếu cần.
Một buổi tối, khi Haruto đang kiểm tra lại dụng cụ y tế, Taro bước vào với vẻ mặt nghiêm trọng. “Haruto, có một nhóm samurai từ lãnh chúa Saito đã đến gần làng. Họ nói muốn gặp chúng ta.”
“Gặp chúng ta? Họ có ý đồ gì?” Haruto hỏi, cảm thấy lo lắng.
“Không rõ. Nhưng tôi nghĩ chúng ta nên chuẩn bị sẵn sàng cho mọi tình huống,” Taro đáp, ánh mắt đầy lo âu.
Haruto gật đầu, quyết định triệu tập một cuộc họp khẩn với các lãnh đạo trong làng. “Chúng ta không thể để mình bị bất ngờ. Hãy chuẩn bị cho cuộc gặp mặt này.”
Khi nhóm samurai đến, họ mang theo một bầu không khí nặng nề. Người đứng đầu nhóm, một samurai có vẻ ngoài mạnh mẽ và lạnh lùng, tiến tới trước mặt Haruto và Taro.
“Tôi là Yoshito, đại diện cho lãnh chúa Saito. Chúng tôi được gửi đến để yêu cầu một cuộc gặp mặt chính thức với người đứng đầu làng. Có điều gì cần thảo luận,” anh ta nói, giọng điệu không có chút cảm xúc nào.
“Chúng tôi là người đại diện cho làng,” Haruto đáp, cố gắng giữ vững tinh thần. “Tại sao các ông lại đến đây? Chúng tôi không có ý định gây ra bất kỳ mâu thuẫn nào.”
Yoshito nhún vai. “Lãnh chúa muốn biết rõ về các hoạt động của các bạn. Ông ta không hài lòng với sự phát triển của ngôi làng này và cảm thấy cần phải có một sự giải thích.”
Taro đứng lên, giọng mạnh mẽ. “Chúng tôi không làm điều gì sai trái. Chúng tôi chỉ muốn sống hòa bình và bảo vệ cộng đồng của mình.”
“Đó không phải là vấn đề,” Yoshito lạnh lùng trả lời. “Nếu các bạn không thể bảo đảm rằng sẽ không có sự hỗn loạn ở đây, chúng tôi sẽ không có lựa chọn nào khác ngoài việc hành động.”
Haruto cảm thấy sự tức giận dâng lên trong lòng. “Chúng tôi đã nỗ lực hết mình để tạo ra một môi trường hòa bình. Nếu lãnh chúa Saito muốn đối đầu, thì chúng tôi sẽ không đứng im.”
“Các bạn nghĩ các bạn có thể chống lại sức mạnh của lãnh chúa Saito?” Yoshito hỏi, ánh mắt đầy thách thức. “Hãy nghĩ kỹ trước khi đưa ra quyết định.”
Mọi người trong làng bắt đầu xì xào, cảm giác lo lắng tràn ngập không khí. Haruto nhìn quanh, cảm nhận sự căng thẳng. “Chúng ta không cần phải chiến đấu. Hãy cho chúng tôi một cơ hội để nói chuyện,” anh cố gắng thuyết phục.
Yoshito im lặng một chút, rồi nói: “Nếu các bạn muốn tìm kiếm hòa bình, hãy chuẩn bị một bữa tiệc mời lãnh chúa Saito. Đó sẽ là cơ hội để thương thảo và giải quyết mâu thuẫn.”
Haruto không thể tin vào tai mình. “Ông thật sự nghĩ rằng lãnh chúa Saito sẽ đến dự bữa tiệc này?”
“Đó là điều duy nhất mà các bạn có thể làm để chứng minh thiện chí của mình. Nếu không, chúng tôi sẽ không lùi bước,” Yoshito nói, rồi quay lưng rời đi.
Khi nhóm samurai rời khỏi làng, mọi người cảm thấy một nỗi lo lắng bao trùm. “Chúng ta không thể tổ chức bữa tiệc này. Lãnh chúa Saito sẽ không bao giờ đồng ý,” một nông dân nói, vẻ mặt hoang mang.
“Nhưng chúng ta cần một cơ hội để nói chuyện,” Haruto khẳng định. “Nếu lãnh chúa Saito đồng ý đến, có thể chúng ta sẽ có cơ hội để giải quyết mâu thuẫn mà không cần đến chiến tranh.”
“Tôi đồng ý với Haruto,” Taro thêm vào. “Hãy cho họ thấy rằng chúng ta không phải là những kẻ yếu đuối. Chúng ta có thể tạo ra một bữa tiệc lớn để thể hiện sự hiếu khách của mình.”
Cuối cùng, họ quyết định tổ chức bữa tiệc. Mọi người trong làng cùng nhau chuẩn bị thực phẩm, trang trí và tạo ra không khí vui vẻ, hiếu khách. Haruto cảm thấy lo lắng, nhưng cũng đầy hy vọng rằng đây sẽ là cơ hội để hòa bình trở lại.
Khi bữa tiệc được tổ chức, ánh đèn lồng lung linh chiếu sáng khắp nơi. Mọi người trong làng đều tham gia, mặc những bộ trang phục đẹp nhất và cùng nhau chuẩn bị cho sự kiện lớn.
Haruto đứng bên cạnh Taro, cả hai cảm thấy hồi hộp khi chờ đợi lãnh chúa Saito đến. “Nếu ông ấy từ chối hay có ý định không tốt, chúng ta sẽ phải sẵn sàng bảo vệ làng,” Taro nhắc nhở.
“Đúng vậy. Nhưng hãy tin rằng sự hiếu khách sẽ tạo ra cơ hội cho sự hòa bình,” Haruto trả lời, lòng tràn đầy hy vọng.
Cuối cùng, đoàn người của lãnh chúa Saito xuất hiện. Yoshito dẫn đầu, và sau lưng là lãnh chúa Saito, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng cũng không thiếu sự tò mò. Khi họ bước vào bữa tiệc, không khí trở nên căng thẳng.
“Chào mừng ngài đến với làng chúng tôi,” Haruto nói, cúi đầu tôn trọng. “Chúng tôi rất vui khi có cơ hội này để trò chuyện và hy vọng có thể tìm ra một giải pháp hòa bình.”
Lãnh chúa Saito gật đầu, nhưng nét mặt ông vẫn lạnh lùng. “Các ngươi đã tổ chức một bữa tiệc rất tươm tất. Nhưng có thể nói, ta không tin rằng điều này sẽ thay đổi điều gì.”
“Xin ngài hãy lắng nghe. Chúng tôi không muốn xung đột. Chúng tôi chỉ muốn sống trong hòa bình,” Haruto cố gắng thuyết phục.
“Nhưng hòa bình không thể có nếu không có sự tôn trọng,” lãnh chúa Saito nói, giọng điệu vẫn lạnh lùng. “Nếu các ngươi muốn sống trong hòa bình, các ngươi phải hiểu rằng quyền lực và danh dự là những điều không thể thiếu.”
Taro đứng lên, lòng dũng cảm trỗi dậy. “Chúng tôi hiểu điều đó. Nhưng con người không thể sống chỉ bằng quyền lực và danh dự. Chúng tôi cần sự kết nối, lòng nhân ái và sự tôn trọng lẫn nhau.”
Câu nói của Taro khiến không khí trở nên nặng nề hơn. Lãnh chúa Saito nhìn Taro, như thể đang đánh giá. “Ngươi có lý. Nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng đơn giản. Nếu các ngươi không thể chứng minh được giá trị của mình, ta sẽ không ngần ngại hành động.”
Bầu không khí căng thẳng bao trùm khắp bữa tiệc. Mọi người trong làng lo lắng, nhưng họ cũng cảm thấy một tia hy vọng. Có thể lãnh chúa Saito sẽ nghe thấy tiếng nói của họ.
“Chúng tôi sẽ chứng minh giá trị của mình. Hãy cho chúng tôi một cơ hội để làm điều đó,” Haruto nói, giọng điệu mạnh mẽ.
“Rất tốt. Nhưng hãy nhớ rằng, nếu các ngươi thất bại, hậu quả sẽ là nghiêm trọng,” lãnh chúa Saito cảnh cáo, rồi bắt đầu thưởng thức các món ăn.
Haruto và Taro nhìn nhau, lòng cảm thấy lo lắng nhưng cũng tràn đầy hy vọng. Đây có thể là cơ hội duy nhất để họ chứng minh rằng làng của họ xứng đáng được sống trong hòa bình.
Những giờ phút tiếp theo trôi qua với những cuộc trò chuyện rời rạc giữa các thành viên trong làng và đoàn tùy tùng của lãnh chúa Saito. Trong lòng Haruto, sự quyết tâm bắt đầu hình thành. Họ sẽ không từ bỏ hy vọng. Họ sẽ chứng minh rằng tình người và lòng nhân ái có thể vượt qua mọi rào cản.
Khi bữa tiệc kết thúc, Haruto biết rằng cuộc chiến không chỉ ở trên chiến trường mà còn ở trong lòng người. Anh quyết tâm sẽ cùng Taro và cộng đồng của mình tiếp tục tìm kiếm hòa bình, dù cho con đường phía trước có đầy gian nan.