Chuyến Đi Thời Gian - Chương 5
Chương 5: Liên Minh Kỳ Diệu
Ethan, Nefertari và Khepri chạy qua những con hẻm tối tăm, ánh trăng chiếu sáng lờ mờ trên những bức tường đá cổ xưa. Họ nhanh chóng tìm một nơi ẩn náu trong một ngôi nhà bỏ hoang, nơi bụi bặm và mạng nhện bám đầy. Ngồi thụp xuống trong góc tối, họ thở hổn hển, cố gắng lấy lại bình tĩnh.
“Chúng ta không thể ở đây lâu,” Khepri nói, ánh mắt lo âu. “Pharaoh sẽ không dừng lại cho đến khi tìm thấy chúng ta.”
“Chúng ta phải nghĩ ra một kế hoạch,” Nefertari nói, nhìn vào mắt Ethan. “Ngươi có ý tưởng gì không?”
Ethan ngẫm nghĩ. “Chúng ta cần thêm sự giúp đỡ. Nếu có những người khác cùng chiến đấu với chúng ta, có thể chúng ta sẽ có cơ hội.”
“Nhưng ai sẽ giúp chúng ta?” Khepri hỏi, nghi ngờ. “Người dân ở đây đều sợ hãi Pharaoh.”
“Có thể không phải tất cả mọi người,” Ethan nói, cảm thấy một chút hy vọng. “Nếu có ai đó trong thành phố có thể giúp, họ sẽ là những người hiểu biết về máy móc hoặc phép thuật.”
Nefertari gật đầu. “Tôi đã nghe về một nhóm người có thể là đồng minh của chúng ta. Họ sống ở vùng ngoại ô, thường giúp đỡ những kẻ bị áp bức.”
“Những người đó là ai?” Ethan hỏi, ánh mắt sáng lên.
“Đó là những thợ thủ công và nhà phát minh, những người không sợ Pharaoh,” Nefertari nói. “Họ đang tìm cách lật đổ ông ta.”
“Chúng ta phải đến gặp họ ngay lập tức!” Ethan kêu lên, lòng tràn đầy quyết tâm. “Họ có thể giúp chúng ta sửa chữa máy thời gian và chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.”
Họ rời khỏi ngôi nhà bỏ hoang và bắt đầu đi về phía ngoại ô. Càng đi xa khỏi trung tâm thành phố, không khí trở nên thoáng đãng hơn, nhưng lòng họ không yên khi nhớ đến mối đe dọa từ Pharaoh.
Cuối cùng, họ đến một khu vực có vẻ tách biệt hơn, nơi những ngôi nhà đơn sơ được xây bằng đất sét và đá. Dưới ánh sáng lờ mờ, họ thấy những người dân đang tụ tập, thảo luận về các vấn đề trong cuộc sống hàng ngày.
Nefertari dẫn đầu, cô bước tới gần một người đàn ông lớn tuổi đang nói chuyện với một nhóm người. “Xin lỗi, ông ơi,” cô lên tiếng. “Chúng tôi cần sự giúp đỡ.”
Người đàn ông dừng lại, nhìn ba người với ánh mắt nghi ngờ. “Các ngươi là ai? Tại sao lại đến đây?”
“Tôi là Nefertari, và đây là Khepri và Ethan. Chúng tôi đến từ thành phố. Chúng tôi đang tìm kiếm sự giúp đỡ để chống lại Pharaoh,” Nefertari giải thích.
Nhóm người xung quanh bắt đầu thì thầm. “Pharaoh là một kẻ độc tài. Tại sao chúng ta lại phải mạo hiểm vì các ngươi?” một người trong số họ hỏi.
“Bởi vì chúng ta đều đang sống trong sự sợ hãi,” Ethan đáp, cố gắng lấy lòng tin từ họ. “Tôi có một cỗ máy thời gian, nhưng tôi cần sự giúp đỡ để sửa chữa nó. Nếu chúng tôi thành công, chúng tôi có thể thay đổi số phận của đất nước này.”
“Cỗ máy thời gian?” Người đàn ông lớn tuổi lặp lại, ánh mắt sáng lên với sự tò mò. “Ngươi nói thật không? Một cỗ máy có thể thay đổi quá khứ và tương lai?”
“Đúng vậy,” Ethan xác nhận. “Nếu chúng ta làm việc cùng nhau, chúng ta có thể giải phóng dân chúng khỏi sự áp bức của Pharaoh.”
Người đàn ông im lặng một lúc, rồi cuối cùng gật đầu. “Tôi sẽ nghe các ngươi. Nếu các ngươi thực sự có khả năng thay đổi điều gì đó, chúng ta sẽ cùng nhau chiến đấu.”
Họ bắt đầu kể cho nhóm dân cư về kế hoạch của mình, giải thích từng bước một về cách mà cỗ máy thời gian hoạt động và những viên đá quý cần thiết để cung cấp năng lượng. Những người xung quanh họ bắt đầu lắng nghe với sự chăm chú, và một không khí đoàn kết bắt đầu hình thành.
“Chúng ta cần một kế hoạch để thu hút sự chú ý của Pharaoh,” một người phụ nữ lên tiếng. “Nếu chúng ta làm cho ông ta chú ý đến chúng ta, chúng ta có thể có cơ hội.”
“Ý tưởng hay!” Khepri nói, ánh mắt sáng lên. “Có thể chúng ta có thể tạo ra một sự kiện lớn, một cuộc biểu tình nhằm vào sự tàn bạo của ông ta.”
Ethan cảm thấy hồi hộp. “Nếu chúng ta có đủ người tham gia, có thể chúng ta sẽ làm cho ông ta sợ hãi.”
“Đúng vậy,” người đàn ông lớn tuổi nói. “Chúng ta có thể kêu gọi những người khác tham gia và tạo ra một phong trào. Nếu đủ mạnh, chúng ta có thể lật đổ Pharaoh.”
“Nhưng chúng ta cần sự chuẩn bị,” Nefertari nói. “Chúng ta cần phải làm cho tất cả mọi người tin rằng họ có thể thay đổi cuộc sống của mình.”
Họ bắt đầu phân công nhiệm vụ cho từng thành viên trong nhóm. Một số người sẽ đi tìm kiếm những người khác để tham gia vào cuộc biểu tình, trong khi những người khác sẽ giúp Ethan và Khepri sửa chữa cỗ máy thời gian.
Ethan cảm thấy tinh thần của mình tràn đầy năng lượng. Anh biết rằng đây là cơ hội để thay đổi không chỉ số phận của mình mà còn của cả một nền văn minh.
Trong khi làm việc cùng nhau, những mảnh ghép của kế hoạch bắt đầu hình thành. Các thành viên trong nhóm chia sẻ những ý tưởng của mình và tạo ra một cảm giác cộng đồng mạnh mẽ.
“Chúng ta sẽ không chỉ chiến đấu cho chính mình mà còn cho tất cả những người sống trong sự sợ hãi,” Khepri nói, lòng quyết tâm rõ ràng trong giọng nói của anh.
“Đúng vậy,” Ethan đồng tình. “Chúng ta sẽ tạo ra một liên minh mạnh mẽ để chống lại Pharaoh. Hãy đứng lên và chiến đấu cho tự do!”
Với sự hỗ trợ của những người bạn mới, Ethan cảm thấy như mình không còn đơn độc nữa. Họ đã bắt đầu một cuộc hành trình mới, một cuộc chiến không chỉ cho bản thân mà cho tất cả những người bị áp bức.
“Chúng ta hãy bắt đầu ngay bây giờ,” Nefertari kêu lên. “Hãy để mọi người biết rằng chúng ta đã sẵn sàng đứng lên!”
Họ quyết tâm hành động, và cuộc chiến giành lại tự do bắt đầu từ đây. Những thử thách phía trước vẫn còn, nhưng với sự đoàn kết và quyết tâm, họ tin rằng mình có thể vượt qua mọi trở ngại.