Chuyến Đi Thời Gian - Chương 6
Chương 6: Cuộc Chiến Với Thời Gian
Mặt trời đã lặn, và ánh trăng chiếu sáng lên những con phố Ai Cập cổ đại. Ethan, Nefertari, Khepri và nhóm đồng minh của họ tụ tập trong một căn phòng rộng lớn, chuẩn bị cho cuộc chiến mà họ đã lên kế hoạch trong nhiều ngày qua. Không khí tràn đầy sự quyết tâm và hồi hộp.
“Chúng ta cần làm cho Pharaoh hiểu rằng chúng ta sẽ không còn chịu đựng sự áp bức này nữa,” Nefertari nói, ánh mắt kiên định. “Cuộc biểu tình của chúng ta sẽ không chỉ là một lời kêu gọi mà còn là một thông điệp mạnh mẽ.”
Ethan gật đầu. “Chúng ta sẽ tạo ra một đám đông lớn. Nếu đủ người tham gia, chúng ta có thể khiến Pharaoh phải lo lắng.”
“Mỗi người trong chúng ta cần phải chuẩn bị sẵn sàng,” Khepri bổ sung. “Nếu chúng ta bị phát hiện trước khi bắt đầu, mọi thứ sẽ trở nên tồi tệ hơn.”
Một người đàn ông trong nhóm, tên là Ammon, bước lên. “Tôi có một số đồng minh trong thành phố. Họ sẵn sàng tham gia cùng chúng ta. Nhưng chúng ta cần phải kín đáo và hành động nhanh chóng.”
“Chúng ta sẽ cần tín hiệu để bắt đầu,” Ethan nói, đôi mắt sáng lên với một ý tưởng. “Có thể chúng ta có thể sử dụng lửa làm tín hiệu. Nếu chúng ta có thể tạo ra một đám cháy lớn ở trung tâm thành phố, nó sẽ thu hút sự chú ý của người dân và lính canh.”
“Ý tưởng tốt!” Ammon nói, gật đầu. “Chúng ta có thể tạo ra một bức tường lửa và khi thấy lửa, mọi người sẽ biết rằng đã đến lúc bắt đầu.”
Tối hôm đó, nhóm đồng minh bắt đầu phân chia nhiệm vụ. Một số người sẽ đi tìm kiếm thêm đồng minh trong thành phố, trong khi những người khác sẽ chuẩn bị cho tín hiệu lửa. Ethan và Khepri tập trung vào việc chuẩn bị cỗ máy thời gian, vừa tìm cách sửa chữa vừa lên kế hoạch cho cuộc biểu tình.
“Chúng ta cần phải chắc chắn rằng máy thời gian hoạt động trước khi chúng ta tham gia cuộc chiến,” Ethan nói, đôi mắt chăm chú nhìn vào các linh kiện.
“Ta có thể sử dụng những viên đá quý mà chúng ta đã thu thập,” Khepri đề nghị. “Nếu ngươi có thể kết nối chúng đúng cách, nó sẽ giúp tạo ra năng lượng cần thiết.”
“Hãy xem nào,” Ethan nói, lấy ra một viên đá quý lấp lánh. “Tôi sẽ thử nghiệm kết nối nó với mạch.”
Khi họ làm việc cùng nhau, những kỷ niệm về những gì họ đã trải qua tràn về trong tâm trí Ethan. Những cuộc phiêu lưu, những rủi ro và cả những mối đe dọa từ Pharaoh. Anh cảm thấy trách nhiệm đè nặng lên vai mình.
“Chúng ta có thể làm được,” Khepri khẳng định, nhìn vào mắt Ethan. “Tất cả phụ thuộc vào việc chúng ta có làm việc cùng nhau hay không.”
Ethan gật đầu, lòng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ làm. Không chỉ vì bản thân, mà vì tất cả những người đang sống trong sự sợ hãi.”
Khi đêm xuống, nhóm đồng minh tụ tập lại để chuẩn bị cho cuộc biểu tình. Từ xa, ánh lửa bắt đầu bùng lên, tín hiệu được phát đi. Những người dân trong thành phố bắt đầu tụ tập, tò mò về điều gì đang xảy ra.
“Đây là lúc!” Nefertari hét lên, giọng nói vang vọng trong đêm tối. “Chúng ta phải đến trung tâm thành phố ngay bây giờ!”
Cả nhóm bắt đầu di chuyển, mỗi người đều cảm thấy sự hồi hộp trong không khí. Khi họ đến nơi, hàng trăm người đã có mặt, tất cả đều cảm thấy sự tức giận và mong muốn thay đổi.
“Chúng ta không còn muốn sống trong sự sợ hãi!” Ethan hô to, giọng nói vang lên mạnh mẽ. “Pharaoh không còn quyền lực trên chúng ta nữa!”
Đám đông hô vang, sự phấn khích lan tỏa. Những người dân bắt đầu tiến lên, bày tỏ sự ủng hộ của họ. Họ đã đứng dậy để chống lại áp bức.
Nhưng khi cuộc biểu tình đang ở đỉnh cao, âm thanh của tiếng bước chân vang lên từ xa. Một nhóm lính canh đã được điều động, mặt mày lạnh lùng và sẵn sàng để trấn áp.
“Cẩn thận!” Khepri cảnh báo, đôi mắt lo lắng. “Chúng ta phải chuẩn bị.”
Ethan nhìn về phía quân lính đang tiến lại gần. “Chúng ta không thể để họ chặn đứng chúng ta,” anh nói. “Chúng ta phải đứng vững!”
“Đi nào, mọi người!” Nefertari hô lớn, cố gắng giữ tinh thần cho đám đông. “Đừng sợ hãi!”
Khi quân lính tiến gần hơn, một tiếng quát lớn vang lên. “Các ngươi không có quyền đứng ở đây! Trở về nơi các ngươi thuộc về!”
Ethan cảm thấy sự tức giận trào dâng trong lòng. “Chúng ta không phải là nô lệ!” anh kêu lên, đứng vững vàng. “Chúng ta sẽ không quay lại!”
Sự phản kháng bắt đầu bùng nổ. Những người dân không chịu lùi bước, họ bắt đầu tiến về phía quân lính. Ánh lửa từ những ngọn đuốc phản chiếu trong mắt họ, sự quyết tâm mạnh mẽ.
“Đừng để họ dọa!” Khepri hô to, giọng nói của anh vang lên giữa đám đông. “Hãy đứng cùng nhau!”
Trong khoảnh khắc đó, một cuộc chiến bắt đầu. Tiếng hò reo vang lên, không khí ngập tràn sự kịch tính. Các lính canh xông vào, nhưng sức mạnh của đám đông khiến họ bị áp đảo.
Ethan cảm thấy hồi hộp và lo lắng. “Chúng ta phải giữ vững!” anh hô lớn, cùng với Nefertari và Khepri, họ đứng lên và chiến đấu vì lý tưởng của mình.
Dưới ánh sáng bập bùng của ngọn lửa, cuộc chiến không chỉ là để bảo vệ bản thân mà còn là để khôi phục tự do cho tất cả những người bị áp bức.
“Chúng ta sẽ chiến thắng!” Nefertari kêu lên, lòng dũng cảm tràn đầy. “Hãy đứng vững!”
Ethan cảm thấy sức mạnh lan tỏa trong lòng, và anh biết rằng cuộc chiến này là một cuộc chiến vì tự do, không chỉ cho riêng mình mà cho tất cả những người đã chịu đựng sự áp bức. Họ sẽ không bao giờ lùi bước.