Chuyến Đi Thời Gian - Chương 7
Chương 7: Sự Thức Tỉnh Của Sức Mạnh
Cuộc chiến giữa quân lính của Pharaoh và đám đông dân chúng diễn ra ác liệt. Tiếng hò reo, tiếng bước chân và tiếng va chạm của vũ khí vang vọng trong không khí, hòa cùng với âm thanh của sự phản kháng. Ethan đứng giữa đám đông, cảm giác adrenaline trào dâng trong cơ thể. Anh có thể cảm nhận được sức mạnh của sự đoàn kết, và điều đó đã tiếp thêm cho anh dũng khí.
“Giữ vững vị trí!” Khepri gào lên, chiến đấu bên cạnh Ethan. “Chúng ta sẽ không để họ áp đảo!”
Ethan hít một hơi thật sâu, nhìn xung quanh. Những người dân, bất kể tuổi tác hay giới tính, đều đứng lên chiến đấu vì tự do. Anh cảm thấy một sức mạnh kỳ lạ trong lòng mình. Hình như, có điều gì đó bên trong anh đang thức tỉnh, một cảm giác như thể sức mạnh của quá khứ đang chảy qua huyết mạch của anh.
“Pharaoh không thể ngăn cản chúng ta!” Nefertari hét lên, ánh mắt kiên định. “Chúng ta sẽ lấy lại cuộc sống của mình!”
Đột nhiên, một đám lính canh tách ra, và một người cao lớn, mặc giáp sáng bóng, xuất hiện giữa chiến trường. Đó chính là một trong những viên tướng của Pharaoh. Ánh mắt của hắn lóe lên sự lạnh lùng, như thể hắn đang tìm kiếm con mồi.
“Đừng để hắn làm cho chúng ta sợ hãi!” Khepri hô lớn, tay anh vung vẩy cây giáo trong tay.
Ethan cảm thấy nỗi sợ hãi tràn về. “Chúng ta không thể để hắn tiêu diệt tinh thần của chúng ta!” anh nói với bản thân. “Mình phải làm gì đó.”
Khi viên tướng lao vào giữa đám đông, Ethan nhận ra rằng mọi người đang dần dần lùi lại. “Không!” anh kêu lên. “Chúng ta không thể lùi bước!”
Vào lúc này, một ánh sáng chói lòa phát ra từ phía sau anh. Ethan quay lại và thấy những viên đá quý lấp lánh trên mặt đất, phản chiếu ánh lửa từ cuộc chiến. Trong khoảnh khắc, anh hiểu ra. Đó không chỉ là đá quý; chúng chứa đựng sức mạnh của quá khứ, sức mạnh của những người đã từng đấu tranh vì tự do.
“Đó chính là sức mạnh!” Ethan thầm thì, tay anh từ từ đưa ra, chạm vào những viên đá. Một luồng năng lượng mạnh mẽ bắt đầu chảy vào người anh, như thể nó đang khơi dậy một điều gì đó sâu xa bên trong.
“Ethan!” Nefertari kêu lên, khi thấy anh đứng im bất động. “Cẩn thận!”
Ethan cảm nhận được sức mạnh từ những viên đá đang lan tỏa. “Tôi có thể làm được!” anh hét lên, và bất chấp sự ngạc nhiên của mọi người, anh bắt đầu tập trung năng lượng từ những viên đá vào lòng bàn tay.
“Dùng sức mạnh đó để bảo vệ chúng ta!” Khepri thúc giục. “Đừng để nó trôi đi!”
Ethan nhắm mắt lại, và trong tâm trí anh hiện lên những hình ảnh về các vị vua và nữ hoàng cổ đại, những người đã từng đứng lên chống lại áp bức. Những cuộc khởi nghĩa, những trận chiến, và cả những hi vọng. Tất cả dồn lại trong lòng anh, và sức mạnh này tạo thành một vòng tròn ánh sáng.
“Pharaoh sẽ không còn quyền lực!” Ethan gào lên, tay anh vươn ra phía trước. Một luồng sáng rực rỡ bùng lên từ lòng bàn tay, ánh sáng lan tỏa ra xung quanh, như một bức tường bảo vệ.
Ánh sáng ấy khiến mọi người xung quanh cảm thấy hồi hộp, họ nhìn vào Ethan với sự ngạc nhiên và hy vọng. “Hãy đứng vững!” anh kêu gọi. “Chúng ta có thể làm được!”
Ánh sáng từ tay Ethan chiếu rọi lên bầu trời, tạo ra một cảm giác kỳ diệu. Các viên đá quý bắt đầu phát ra ánh sáng, hòa quyện với sức mạnh của những người xung quanh. Từng người một, họ cảm nhận được năng lượng đang dâng trào, làm cho họ mạnh mẽ hơn.
“Mọi người! Hãy kết nối sức mạnh của chúng ta lại!” Nefertari kêu lên. “Chúng ta có thể làm cho Pharaoh phải sợ hãi!”
Bầu không khí trở nên mạnh mẽ hơn, những người dân xung quanh bắt đầu hô vang, nắm chặt tay nhau. “Chúng ta là một!” họ đồng thanh nói, tạo nên một sức mạnh không thể tưởng tượng nổi.
Viên tướng của Pharaoh, thấy ánh sáng và sức mạnh từ đám đông, bắt đầu chùn bước. “Các ngươi không thể làm gì được!” hắn quát lớn, nhưng giọng nói của hắn đã không còn sự tự tin như trước.
“Chúng ta sẽ không ngừng lại!” Ethan hét lên, lòng tràn đầy sức mạnh. Anh dồn tất cả năng lượng vào lòng bàn tay, tạo thành một hình dạng như lưỡi dao ánh sáng. “Đây là sức mạnh của tự do!”
Bỗng dưng, một luồng ánh sáng mạnh mẽ từ tay Ethan phóng ra, tạo thành một cơn sóng lớn. Sóng ánh sáng này lan tỏa ra khắp nơi, khiến cho đám lính canh và viên tướng phải lùi lại. Họ nhìn chằm chằm vào sức mạnh mà Ethan đang tỏa ra, và sự sợ hãi bắt đầu hiện lên trong ánh mắt của họ.
“Chạy đi!” viên tướng gầm lên, nhưng đã quá muộn. Sự quyết tâm của đám đông, sự kết nối của sức mạnh, và ánh sáng từ Ethan đã tạo ra một cơn sóng vĩ đại không thể cưỡng lại.
“Chúng ta sẽ không bao giờ chịu khuất phục!” mọi người đồng thanh hô vang, và cơn sóng ánh sáng quét qua quân lính, khiến họ phải tháo chạy.
Ethan, cảm nhận được sức mạnh từ mọi người xung quanh, cảm thấy như mình đang bay bổng. “Chúng ta đã làm được!” anh thốt lên, lòng tràn đầy niềm vui và tự hào. “Sức mạnh này không chỉ đến từ tôi, mà từ tất cả mọi người!”
Đám đông bắt đầu hò reo, ánh sáng từ tay Ethan tỏa ra mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Họ đã không còn là những kẻ bị áp bức mà là những người đứng lên vì tự do.
“Chúng ta sẽ giành lại quyền tự do của mình!” Khepri kêu lên, và tất cả cùng nhau, họ tiến về phía trước, nơi mà Pharaoh đang chờ đợi. Họ đã quyết tâm không chỉ bảo vệ mình mà còn để giải phóng tất cả những ai bị áp bức.