Chuyến Hành Trình Của Thầy Giáo - Chương 5
Chương 5: Khắc Trên Đá
Thời gian trôi qua, những đứa trẻ trong làng dần trở nên thuần thục hơn trong việc khắc các biểu tượng lên đá. Nguyễn Minh đã dạy chúng cách sử dụng những biểu tượng này để ghi lại những điều quan trọng trong cuộc sống hàng ngày. Mặc dù vẫn có những khó khăn và sự kháng cự từ một số người lớn trong làng, nhưng Minh biết rằng anh đang từng bước thay đổi nhận thức của bộ lạc.
Một buổi sáng, khi mặt trời vừa lên, Minh tập hợp lũ trẻ quanh một tảng đá lớn ở trung tâm khu trại. Hôm nay, anh quyết định dạy chúng một bài học đặc biệt: cách khắc một câu chuyện lên đá – câu chuyện về cuộc săn bắn thành công gần đây nhất của bộ lạc.
“Các con còn nhớ cuộc săn bắn tuần trước chứ?” Minh hỏi, ánh mắt anh lướt qua những gương mặt tò mò của lũ trẻ.
“Dạ nhớ!” Kito hào hứng đáp. “Cha em đã hạ gục một con hươu to lắm!”
Minh mỉm cười: “Chính xác. Hôm nay, chúng ta sẽ ghi lại câu chuyện đó lên đá, để mọi người trong bộ lạc, và cả thế hệ sau, có thể biết về cuộc săn bắn này.”
Anh bắt đầu hướng dẫn lũ trẻ cách khắc các biểu tượng đại diện cho các nhân vật và sự kiện trong câu chuyện. Đầu tiên, Minh khắc một biểu tượng đại diện cho bộ lạc – một vòng tròn lớn với những dấu chấm bên trong, tượng trưng cho cộng đồng. Sau đó, anh khắc biểu tượng của con hươu – một hình vẽ đơn giản nhưng dễ nhận diện với cặp sừng đặc trưng.
“Mọi người trong bộ lạc có thể biết về cuộc săn bắn, nhưng khi chúng ta khắc câu chuyện này lên đá, nó sẽ trở thành một phần lịch sử của bộ lạc,” Minh giải thích khi lũ trẻ chăm chú nhìn anh làm việc.
“Vậy là chúng ta sẽ không bao giờ quên chuyện này, phải không thầy?” Một đứa trẻ khác hỏi, giọng đầy sự ngưỡng mộ.
“Đúng vậy,” Minh đáp, “và không chỉ những sự kiện lớn, mà cả những điều nhỏ nhặt nhưng quan trọng đối với cuộc sống hàng ngày cũng có thể được ghi lại. Khi chúng ta biết cách lưu trữ thông tin, chúng ta sẽ không phải dựa vào trí nhớ của từng người nữa.”
Cả buổi sáng hôm đó, Minh và lũ trẻ cùng nhau khắc câu chuyện lên đá. Các biểu tượng được sắp xếp theo thứ tự, từ lúc bộ lạc lên kế hoạch săn bắn, đến khi họ phát hiện và hạ gục con mồi, rồi mang chiến lợi phẩm trở về làng. Mỗi lần khắc xong một phần, Minh đều dừng lại và giải thích cho lũ trẻ ý nghĩa của nó, để chúng hiểu rõ hơn về tầm quan trọng của việc ghi chép này.
Khi bức khắc hoàn thành, lũ trẻ nhìn vào tảng đá với sự thán phục. “Thầy Minh, nó đẹp quá!” Kito reo lên, ánh mắt đầy sự tự hào.
Minh gật đầu, mỉm cười với lũ trẻ. “Đây không chỉ là một bức tranh đẹp, mà còn là một phần lịch sử của bộ lạc chúng ta. Các con đã làm rất tốt.”
Tuy nhiên, khi Minh đang chuẩn bị hướng dẫn lũ trẻ về cách bảo quản các tảng đá đã khắc, một tiếng động lớn từ xa vang lên, làm tất cả mọi người trong làng giật mình. Tiếng động đó như một hồi chuông cảnh báo, nó đến từ rìa khu trại, nơi những người thợ săn thường ra vào.
Người dân trong làng bắt đầu tụ tập lại, lo lắng không biết điều gì đang xảy ra. Một trong những thợ săn chạy đến, hơi thở gấp gáp, mặt anh ta tái mét. “Chúng ta bị theo dõi,” anh ta nói, giọng hoảng sợ.
Minh bước đến gần, cố gắng hiểu rõ tình hình. “Theo dõi? Ai theo dõi chúng ta?”
Người thợ săn lắc đầu: “Không biết. Nhưng chúng tôi thấy dấu vết của một nhóm người lạ quanh khu vực săn bắn. Họ để lại những dấu chân sâu, và có vẻ họ đang quan sát chúng ta từ xa.”
Lòng Minh lạnh buốt. Anh biết rằng trong thời kỳ này, một nhóm người lạ có thể là mối nguy hiểm lớn. Nếu họ là kẻ thù hoặc có ý đồ xấu, bộ lạc của anh có thể bị đe dọa.
Yara, người đã nghe toàn bộ câu chuyện, bước đến. Ánh mắt bà nghiêm nghị nhưng không hề tỏ ra hoảng sợ. “Chúng ta cần chuẩn bị,” bà nói với mọi người xung quanh. “Hãy cảnh giác và bảo vệ bộ lạc của chúng ta. Minh, ngươi hãy ở lại với lũ trẻ. Nếu có chuyện gì xảy ra, ta sẽ báo cho ngươi biết.”
Minh gật đầu, cảm nhận được sự nghiêm trọng của tình hình. Anh biết rằng mình cần phải tiếp tục dạy lũ trẻ, nhưng cũng phải sẵn sàng đối mặt với bất kỳ tình huống nguy hiểm nào. Trong thâm tâm, Minh bắt đầu lo lắng về những gì sắp xảy ra. Mối đe dọa từ nhóm người lạ kia không chỉ đe dọa đến bộ lạc mà còn đến cả những nỗ lực của anh trong việc dạy dỗ và bảo tồn kiến thức.
Khi màn đêm buông xuống, cả bộ lạc chìm trong một sự yên tĩnh đầy lo âu. Minh ngồi bên đống lửa, lắng nghe từng âm thanh xung quanh. Anh biết rằng cuộc hành trình của mình ở đây không chỉ là về việc dạy học, mà còn là về việc bảo vệ những điều mà anh đã bắt đầu xây dựng. Mối nguy hiểm đang đến gần, và Minh không thể biết chắc điều gì sẽ xảy ra, nhưng anh quyết tâm sẽ làm mọi thứ trong khả năng của mình để bảo vệ bộ lạc này.