Chuyến Hành Trình Qua Thời Gian - Chương 4
Chương 4: Ngăn Chặn Sự Tuyệt Chủng
Khi nhóm của Dr. An tiếp tục hành trình qua khu rừng cổ xưa, họ gặp rất nhiều loài động vật và thực vật kỳ lạ. Nhưng tâm trí họ vẫn không nguôi lo lắng về băng nhóm săn bắn. Họ biết rằng phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ trước khi kẻ thù quay lại.
Mai: (nhìn xung quanh) “Chúng ta đã thu thập đủ mẫu từ đàn mammoth, nhưng chúng ta cần tìm hiểu thêm về các loài khác. Có thể có những loài đang đứng trước nguy cơ tuyệt chủng ngay bây giờ.”
Linh: (gật đầu) “Chúng ta nên tìm một khu vực rộng lớn hơn để có thể quan sát dễ dàng.”
Dr. An: “Đúng vậy. Nếu chúng ta có thể tìm thấy các loài động vật khác đang gặp khó khăn, chúng ta có thể giúp đỡ chúng. Hãy đi theo tôi.”
Nhóm đi sâu hơn vào rừng, băng qua những bụi cây và những tảng đá lớn. Họ cuối cùng đến một vùng đất rộng lớn, nơi một số con tê giác có sừng đang gặm cỏ. Nhưng khi họ đến gần, Dr. An nhận thấy điều gì đó không ổn.
Dr. An: (lo lắng) “Nhìn kìa! Các con tê giác này có vẻ rất yếu ớt. Có thể chúng đang bị bệnh hoặc thiếu thức ăn.”
Linh: (kiểm tra) “Chúng ta cần giúp chúng ngay lập tức. Tôi sẽ kiểm tra sức khỏe của chúng.”
Mai: “Còn tôi sẽ lấy mẫu máu. Chúng ta cần biết nguyên nhân khiến chúng yếu đi.”
Trong khi cả nhóm đang tập trung vào việc giúp đỡ các con tê giác, Hùng, vẫn cảnh giác, đột nhiên phát hiện ra một bóng đen di chuyển phía xa.
Hùng: (kêu lên) “Cẩn thận! Tôi thấy một cái gì đó… Có thể là băng nhóm săn bắn!”
Tất cả mọi người lập tức dừng lại và nhìn theo hướng Hùng chỉ. Một vài thành viên của băng nhóm săn bắn đang lén lút tiếp cận gần hơn.
Dr. An: (nhấn mạnh) “Chúng ta không thể để họ tiếp cận tê giác. Chúng ta phải bảo vệ chúng ngay lập tức!”
Linh: “Chúng ta cần phải dẫn dụ chúng đi chỗ khác. Hùng, bạn có thể tạo ra tiếng động lớn một lần nữa không?”
Hùng: (gật đầu) “Tôi sẽ làm điều đó! Nhưng chúng ta phải chuẩn bị kế hoạch để bảo vệ các con tê giác.”
Hùng nhanh chóng tìm một cành cây lớn và gõ mạnh vào một tảng đá, tạo ra tiếng động vang vọng. Băng nhóm săn bắn lập tức bị thu hút và quay sang hướng tiếng động phát ra.
Thủ lĩnh băng nhóm: (hét lên) “Lại là nhóm nhà khoa học ngu ngốc đó! Hãy bắt chúng!”
Hùng chạy nhanh hơn về phía khu vực an toàn, dẫn dụ băng nhóm đi xa khỏi các con tê giác. Trong khi đó, Dr. An, Linh và Mai làm việc nhanh chóng để thu thập mẫu máu và kiểm tra sức khỏe của các con tê giác.
Dr. An: (nói nhanh) “Mai, hãy ghi lại các triệu chứng. Chúng ta cần tìm hiểu xem liệu có thể có bệnh tật nào đang ảnh hưởng đến chúng hay không.”
Mai: (gật đầu) “Tôi sẽ làm ngay!”
Trong khi đó, Hùng đã dẫn dụ băng nhóm ra xa nhưng cũng cảm thấy mệt mỏi. Khi anh quay lại, băng nhóm đã bị mắc kẹt trong những bụi cây dày và không thể thoát ra.
Hùng: (cười thầm) “Hãy học cách chọn chỗ để ẩn náu đi!”
Cuối cùng, sau khi thu thập đủ mẫu và dữ liệu từ các con tê giác, nhóm của Dr. An tập hợp lại.
Dr. An: “Chúng ta đã làm tốt. Nhưng chúng ta cần phải nhanh chóng quay lại cỗ máy thời gian trước khi băng nhóm săn bắn có cơ hội tìm thấy chúng ta lần nữa.”
Nhóm vội vàng trở về, trong lòng đầy quyết tâm. Họ biết rằng họ đã làm được điều gì đó tuyệt vời, nhưng hành trình vẫn chưa kết thúc. Sự sống của các loài động vật phụ thuộc vào những quyết định mà họ sẽ đưa ra trong tương lai.