Chuyến Hành Trình Qua Thời Gian - Chương 5
Chương 5: Trở Về Tương Lai
Nhóm của Dr. An nhanh chóng rời khỏi khu vực, trái tim họ đập mạnh trong lo lắng. Họ biết rằng thời gian đang đếm ngược, và băng nhóm săn bắn có thể quay lại bất kỳ lúc nào.
Linh: (nhìn về phía rừng) “Mình hy vọng rằng chúng ta đã đủ nhanh để thoát khỏi họ.”
Mai: (kiểm tra lại mẫu vật) “Chúng ta đã thu thập rất nhiều thông tin quý giá. Nếu không có sự can thiệp của chúng ta, các con tê giác này có thể đã gặp nguy hiểm.”
Hùng: (đưa mắt nhìn xung quanh) “Chúng ta sẽ không quay lại cho đến khi mọi thứ an toàn. Tôi không muốn gặp lại băng nhóm đó.”
Dr. An dẫn đường, hướng về phía cỗ máy thời gian. Họ đi nhanh qua những lối đi hẹp, tâm trí đầy bận rộn với những gì họ đã trải qua.
Dr. An: (cố gắng trấn an nhóm) “Chúng ta đã làm được nhiều điều hơn những gì mình nghĩ. Đừng quên rằng chúng ta không chỉ cứu sống một loài mà còn mở ra cánh cửa cho các loài khác.”
Khi họ đến cỗ máy thời gian, Dr. An nhanh chóng kiểm tra các thông số để quay về tương lai.
Mai: (hơi lo lắng) “Liệu chúng ta có thể đưa được tất cả dữ liệu này về an toàn không?”
Dr. An: “Tất cả thông tin đã được lưu lại. Chúng ta sẽ đưa nó về với chúng ta, để có thể sử dụng vào việc nghiên cứu bảo tồn.”
Hùng gật đầu, nhưng vẫn không thể xóa tan lo lắng trong lòng.
Hùng: “Tôi chỉ mong rằng những gì chúng ta đã làm đủ để thay đổi tương lai.”
Linh: “Chúng ta đã làm điều đúng đắn. Tương lai sẽ tốt hơn nếu chúng ta tiếp tục cố gắng.”
Cỗ máy bắt đầu hoạt động, ánh sáng xung quanh họ lại trở nên chói lòa. Khi họ bước vào, Dr. An cảm thấy hồi hộp, nhưng cũng đầy hy vọng.
Dr. An: (vững vàng) “Chuẩn bị nhé, mọi người! Chúng ta sắp trở về nhà!”
Trong chớp mắt, họ cảm thấy như bị hút vào không gian, ánh sáng bao trùm và rồi mọi thứ trở lại bình thường. Họ đứng lại trong phòng thí nghiệm quen thuộc, vẫn còn cảm giác chóng mặt sau hành trình.
Mai: (hạ thấp giọng) “Chúng ta đã trở về!”
Linh: (thở phào nhẹ nhõm) “Và an toàn. Bây giờ hãy kiểm tra dữ liệu và mẫu vật!”
Nhóm lập tức quay lại bàn làm việc, nơi họ bắt đầu phân tích các mẫu và thông tin mà họ đã thu thập. Dr. An mở máy tính và bắt đầu kiểm tra dữ liệu.
Dr. An: (cười) “Tất cả đều hoàn hảo! Dữ liệu này sẽ giúp chúng ta phát triển các chương trình bảo tồn hiệu quả hơn.”
Hùng: (nhìn xung quanh, cảm thấy tự hào) “Chúng ta đã làm được. Không chỉ cứu sống những loài đó mà còn có thể tạo ra sự thay đổi cho tương lai.”
Mai: (nở nụ cười) “Cảm ơn mọi người đã cùng nhau vượt qua khó khăn. Đó là một chuyến đi tuyệt vời.”
Nhóm đứng bên nhau, ánh mắt đầy hy vọng và quyết tâm. Họ biết rằng hành trình này không chỉ là một cuộc phiêu lưu, mà còn là một bước tiến lớn trong nỗ lực bảo vệ hành tinh của họ.
Dr. An: “Chúng ta đã làm nên lịch sử. Bây giờ, hãy bắt tay vào việc bảo vệ những loài động vật mà chúng ta đã cứu. Hành trình của chúng ta vẫn chưa kết thúc.”
Và như vậy, nhóm của Dr. An bắt đầu một chương mới trong cuộc sống của họ, nơi mỗi người trong họ đều biết rằng công việc của họ quan trọng hơn bao giờ hết. Họ sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách trong tương lai, với lòng quyết tâm không bao giờ nguôi ngoai.