Chuyện kỳ lạ của cô gái biết đọc tâm trí - Chương 3
Chương 3: Gặp Gỡ Cảnh Sát
Mia và Emily quyết định đến quán bar nơi Daniel thường xuyên lui tới, mong tìm thấy manh mối về Tom. Quán bar có tên là “Luna’s”, một địa điểm quen thuộc với những người dân trong thành phố nhỏ này. Khi bước vào, không khí náo nhiệt cùng với ánh đèn mờ ảo khiến họ cảm thấy như đang bước vào một thế giới khác.
“Mình sẽ hỏi bartender,” Emily nói, và Mia gật đầu đồng ý.
Cô gái với mái tóc nâu sáng đang pha chế cocktails ở quầy bar, ánh mắt chăm chú vào công việc của mình. Mia tiến tới, cất tiếng: “Xin chào! Chúng tôi đang điều tra một vụ án mạng xảy ra gần đây. Có phải bạn biết Daniel không?”
Bartender ngẩng đầu, vẻ mặt nghi ngại. “Daniel? Có, anh ấy thường đến đây. Nhưng… tại sao các bạn lại hỏi về anh ấy?”
Mia cẩn thận nói: “Chúng tôi muốn tìm hiểu về những người mà anh ấy quen biết. Có ai ở đây có thể biết về Tom không?”
Bartender nhíu mày. “Tom? Anh ta thường đến đây. Không phải người tốt đẹp gì đâu. Có vẻ như Daniel đã có một cuộc cãi vã với anh ta.”
“Có thể bạn cho chúng tôi biết thêm về cuộc cãi vã đó không?” Emily hỏi, ngồi xuống ghế.
Bartender thở dài. “Tôi không biết nhiều, nhưng nghe nói Tom đã bị đuổi việc gần đây. Anh ta rất tức giận và đã đe dọa Daniel.”
Mia cảm thấy lo lắng. “Liệu bạn có biết Tom đang ở đâu không?”
“Không ai biết chắc,” bartender nói. “Nhưng nếu bạn muốn, tôi có thể hỏi một vài người bạn thường lui tới đây. Có thể họ biết thêm.”
“Cảm ơn bạn rất nhiều!” Mia nói, lòng đầy hy vọng.
Sau khi chờ đợi một lúc, bartender quay trở lại với một người đàn ông có vẻ bặm trợn, mái tóc rối bời và đôi mắt lạnh lùng. “Đây là Jake. Anh ấy biết Tom,” bartender giới thiệu.
“Mình nghe nói bạn biết về Tom,” Mia nói, lòng bỗng cảm thấy hồi hộp.
Jake gật đầu, vẻ mặt không hề thân thiện. “Có, Tom thường lui tới đây. Hôm trước tôi thấy anh ta có vẻ mất bình tĩnh.”
“Mất bình tĩnh như thế nào?” Emily hỏi.
“Anh ta đã to tiếng với một ai đó qua điện thoại, và tôi thấy anh ta ra ngoài với một vẻ mặt rất tức giận,” Jake đáp. “Có thể điều đó liên quan đến Daniel.”
Mia không muốn bỏ lỡ bất kỳ thông tin nào. “Bạn có biết Tom có ở đâu không?”
“Nghe đồn anh ta đang ở khu vực công nghiệp phía Bắc thành phố,” Jake nói. “Nơi đó có vài nhà kho bỏ hoang. Tôi không khuyên bạn nên đến đó. Có thể nguy hiểm.”
“Cảm ơn bạn, chúng tôi sẽ cẩn thận,” Mia nói, sau đó cả hai rời khỏi quán bar.
Trên đường đi, Emily lo lắng nhìn Mia. “Mình không thích cái cách mà Jake nhìn chúng ta. Anh ta có vẻ không đáng tin.”
“Mình cũng cảm thấy như vậy,” Mia thừa nhận. “Nhưng thông tin về Tom rất quan trọng. Chúng ta cần tìm ra người này trước khi có chuyện gì tồi tệ xảy ra.”
“Vậy chúng ta sẽ làm gì tiếp theo?” Emily hỏi.
“Mình nghĩ chúng ta nên đến khu công nghiệp ngay bây giờ,” Mia nói với sự quyết tâm. “Thời gian không chờ đợi ai cả.”
Khi đến khu công nghiệp, ánh sáng nhạt dần, và bầu không khí trở nên u ám. Những tòa nhà cũ kỹ đứng sừng sững, giống như những kẻ khổng lồ đang ngủ quên. Mia và Emily tìm kiếm một dấu hiệu nào đó cho thấy sự hiện diện của Tom.
“Mình cảm thấy rất không thoải mái ở đây,” Emily nói, ánh mắt nhìn quanh với sự lo lắng.
“Chúng ta hãy đi thận trọng. Đừng phát ra tiếng động,” Mia nhắc nhở.
Họ men theo những con đường nhỏ hẹp giữa các tòa nhà, và bất ngờ, Mia dừng lại. “Có ai đó ở trong nhà kho kia,” cô thì thầm.
Emily nhìn theo hướng mà Mia chỉ. “Có phải là Tom không?” cô hỏi.
“Có vẻ như vậy. Chúng ta phải tìm cách tiếp cận mà không gây chú ý,” Mia nói, cảm giác hồi hộp dâng cao.
Khi họ đến gần hơn, họ nghe thấy tiếng nói. “Cút khỏi đây! Tôi không muốn gặp lại anh nữa!” Một giọng nam vang lên, gắt gỏng.
“Daniel không có lỗi! Tất cả đều do anh!” Một giọng nói khác, nghe như của một người phụ nữ, cũng cất lên.
“Mình cần phải vào trong,” Mia quyết định.
Emily gật đầu, nhưng vẻ mặt có chút lo ngại. “Có thể chúng ta nên gọi cảnh sát?”
“Chưa được, nếu chúng ta làm vậy, có thể họ sẽ trốn mất,” Mia đáp.
Mia tìm thấy một cửa sổ nhỏ bên hông của nhà kho. Cô nhẹ nhàng mở cửa, rồi nhìn vào bên trong. Tom đứng ở giữa căn phòng, vẻ mặt tức giận, còn một người phụ nữ đứng bên cạnh, nước mắt lưng tròng.
“Cô là ai?” Tom hỏi, nhưng ánh mắt của anh ta lại lộ vẻ bối rối khi nhìn thấy Mia.
“Chúng tôi chỉ muốn nói chuyện!” Mia nhanh chóng trả lời. “Tôi muốn biết về Daniel.”
“Daniel không phải là vấn đề của tôi!” Tom quát. “Tôi đã nói với anh ta đừng can thiệp vào chuyện của tôi!”
Emily từ sau lưng Mia nói: “Hãy bình tĩnh lại, Tom! Chúng tôi không muốn làm tổn thương ai cả. Chỉ cần cho chúng tôi biết sự thật!”
“Cái gì? Sự thật?” Tom gằn giọng, bước về phía Mia. “Cô không biết gì về tôi, và cũng không biết gì về Daniel!”
Mia không lùi bước. “Có vẻ như anh đã đe dọa Daniel. Chúng tôi chỉ muốn hiểu rõ tình hình.”
Cảm thấy có một mối nguy hiểm hiện hữu, Mia tập trung vào suy nghĩ của Tom. Cô cảm nhận được sự giận dữ, nhưng cũng có nỗi sợ hãi lẫn lộn. “Anh sợ điều gì?” Mia hỏi, muốn khai thác cảm xúc của anh.
“Cô không hiểu!” Tom quát, nhưng Mia có thể thấy sự run rẩy trong giọng nói của anh. “Tôi không muốn bất kỳ ai can thiệp vào cuộc sống của tôi!”
“Nếu không muốn ai can thiệp, tại sao anh lại đe dọa Daniel?” Mia tiếp tục.
“Daniel đã xen vào công việc của tôi! Anh ta không biết điều gì đang diễn ra!” Tom gầm lên.
“Có phải anh ta đã phát hiện ra điều gì không?” Emily chen vào.
“Cô không biết anh ta như thế nào đâu!” Tom hét lên, bàn tay nắm chặt lại. “Tôi đã cảnh cáo anh ta, nhưng… nhưng mọi thứ đã đi quá xa rồi.”
“Mọi thứ đang đi đến đâu?” Mia hỏi, quyết tâm tìm ra sự thật.
“Cô không biết đâu,” Tom nói, gương mặt anh ta đột nhiên nhợt nhạt. “Tôi chỉ muốn bảo vệ mình.”
Mia biết rằng đây là lúc quan trọng. “Nếu anh không nói ra sự thật, thì người khác sẽ bị tổn thương,” cô nói, giọng điềm tĩnh.
“Nhưng tôi… tôi không thể,” Tom thốt lên, sự tuyệt vọng hiện rõ trên khuôn mặt.
“Cứ nói cho chúng tôi biết, chúng tôi sẽ giúp anh,” Emily thuyết phục. “Không ai muốn thấy điều tồi tệ xảy ra.”
Tom nhìn quanh, dường như đang đấu tranh với chính mình. Cuối cùng, anh ta thở hổn hển và nói: “Được rồi, tôi sẽ nói. Nhưng hãy nhớ, mọi thứ không đơn giản như các cô nghĩ.”
Mia cảm thấy một tia hy vọng lóe lên trong lòng. “Chúng ta sẽ cùng nhau tìm ra cách giải quyết,” cô nói. “Hãy bắt đầu từ đầu.”
Khi câu chuyện của Tom dần được hé lộ, Mia và Emily nhận ra rằng những bí mật chưa được tiết lộ có thể đưa họ đến gần hơn với sự thật về vụ án giết người. Nhưng họ cũng cảm thấy một sự đe dọa đang rình rập, và thời gian không còn nhiều. Những mảnh ghép của vụ án dần dần được xếp lại, nhưng một điều chắc chắn là nguy hiểm vẫn đang ở gần, và họ sẽ phải đối mặt với nó để cứu lấy những người vô tội.