Chuyện kỳ lạ của cô gái biết đọc tâm trí - Chương 4
Chương 4: Những Dấu Hiệu Đáng Ngờ
Sau khi thuyết phục Tom chia sẻ thông tin, Mia và Emily cảm thấy như đã tìm được một ánh sáng nhỏ trong bóng tối. Họ nhanh chóng đưa Tom ra khỏi khu công nghiệp, nơi mà bất kỳ ai cũng có thể phát hiện ra cuộc gặp gỡ này. Khi ngồi trong xe của Emily, không khí trở nên căng thẳng.
“Bây giờ, anh hãy nói cho chúng tôi biết tất cả,” Mia bắt đầu, giọng nói điềm tĩnh. “Sự thật về Daniel và lý do anh đe dọa anh ấy.”
Tom hít một hơi thật sâu, khuôn mặt anh ta trông có vẻ mệt mỏi. “Tôi và Daniel đã làm việc cùng nhau trong một dự án. Nhưng dự án đó không diễn ra như kế hoạch. Chúng tôi đã bị thất bại, và tôi mất việc.”
“Nhưng sao anh lại đe dọa Daniel?” Emily hỏi. “Có phải anh nghĩ anh ấy có trách nhiệm không?”
“Không hoàn toàn,” Tom nói, giọng thấp hơn. “Daniel đã biết những điều mà tôi không muốn bị lộ. Anh ta đang cố gắng điều tra về những vấn đề không trong sáng trong công ty của chúng tôi. Tôi sợ rằng nếu anh ta tiết lộ, mọi chuyện sẽ trở nên tồi tệ hơn cho tôi.”
“Điều gì mà Daniel đã biết?” Mia hỏi, cố gắng kiềm chế sự hồi hộp trong lòng.
Tom do dự một chút, rồi cuối cùng nói: “Có những giao dịch bất hợp pháp xảy ra. Tôi không thể làm gì khác ngoài việc bảo vệ mình.”
Emily trao đổi ánh mắt với Mia, cảm giác lo lắng dâng lên. “Và rồi anh đã đe dọa Daniel?” cô hỏi.
“Vâng,” Tom thừa nhận, nước mắt lăn dài trên má. “Tôi đã không nghĩ đến chuyện đó sẽ dẫn đến cái chết của anh ấy. Tôi chỉ muốn anh ta im miệng.”
Mia cảm thấy nỗi đau trong lòng Tom, nhưng sự thật lại khiến cô cảm thấy khó xử. “Có ai khác cũng liên quan đến chuyện này không? Có thể là một ai đó cũng muốn dẹp bỏ Daniel?” cô hỏi.
Tom nhìn ra ngoài cửa sổ, vẻ mặt trầm tư. “Có một người khác trong công ty. Anh ta có vẻ rất quan tâm đến những vấn đề này. Tên anh ta là Mark. Tôi đã thấy anh ta gặp gỡ Daniel vài lần, có thể anh ta biết nhiều hơn về những gì đã xảy ra.”
“Mark…” Mia lặp lại, ghi chú vào trong đầu. “Chúng ta sẽ phải tìm kiếm anh ta.”
Khi cuộc trò chuyện kết thúc, Mia và Emily đã có một manh mối mới. Họ quyết định quay lại công ty nơi Daniel và Tom từng làm việc. Khi đến nơi, Mia cảm thấy có một bầu không khí kỳ lạ. Mọi người đều có vẻ lo lắng, thậm chí là sợ hãi.
“Hãy nhớ, nếu có ai hỏi, chúng ta chỉ là bạn của Daniel,” Emily nhắc nhở khi họ đi vào trong.
Họ tìm đến phòng nhân sự, nơi mà có thể tìm được thông tin về Mark. Cô nhân viên tiếp tân tên là Sarah ngẩng đầu khi họ bước vào. “Xin chào, các bạn cần gì?” cô hỏi.
“Mình muốn hỏi về Mark,” Mia nói, lòng cảm thấy hồi hộp. “Anh ấy có làm việc ở đây không?”
“Mark? Có, anh ấy là một trong những nhân viên hàng đầu của chúng tôi,” Sarah trả lời, nhưng vẻ mặt cô có phần lo lắng. “Nhưng… gần đây anh ấy không đến làm việc.”
“Tại sao lại không đến?” Emily hỏi.
“Nghe nói anh ấy đang có một số vấn đề cá nhân,” Sarah nói, ánh mắt lướt qua hai cô gái một cách lo lắng.
“Có thể bạn cho chúng tôi biết thêm về Mark không?” Mia cố gắng thuyết phục.
“Thực ra, tôi không biết nhiều. Nhưng có một lần, tôi thấy anh ấy tranh cãi với Daniel. Họ không hề hòa thuận,” Sarah chia sẻ.
Mia cảm thấy sự căng thẳng trong không khí. “Chúng tôi cần tìm Mark. Bạn có biết anh ấy đang ở đâu không?” cô hỏi.
Sarah lắc đầu. “Tôi không chắc. Có thể anh ấy đang ở nhà hoặc một nơi nào đó khác.”
“Cảm ơn bạn,” Emily nói và họ quyết định rời khỏi công ty.
Khi ra khỏi tòa nhà, Mia cảm thấy căng thẳng đang gia tăng. “Chúng ta phải tìm ra Mark. Tom đã nói rằng anh ta có thể biết nhiều hơn về vụ án này,” cô nói với Emily.
“Hãy xem thử có thông tin gì trên mạng xã hội không,” Emily gợi ý. “Chúng ta có thể tìm ra địa chỉ của anh ta.”
Hai người nhanh chóng lấy điện thoại và tìm kiếm trên mạng. Sau một lúc, họ tìm thấy một tài khoản trên Facebook có tên Mark. “Có một bài đăng gần đây về việc anh ta đang đi nghỉ ở một khu vực gần hồ,” Mia nói.
“Đó có thể là cơ hội để tìm ra anh ta,” Emily đồng ý. “Chúng ta nên đi ngay bây giờ.”
Khi đến khu vực hồ, họ cảm thấy không khí trong lành nhưng cũng có một cảm giác kỳ lạ. Bên bờ hồ có nhiều người đang nghỉ ngơi, nhưng không có dấu hiệu nào của Mark. Mia và Emily quyết định hỏi thăm một vài người.
“Mình đang tìm một người tên là Mark,” Mia nói với một người đàn ông đang câu cá. “Có ai nhìn thấy anh ấy không?”
“Mark? Ừm, tôi thấy anh ấy ở khu vực bên kia hồ cách đây vài ngày. Anh ấy có vẻ rất bực bội,” người đàn ông trả lời.
“Cảm ơn bạn,” Mia nói, rồi quay sang Emily. “Chúng ta phải tìm đến khu vực bên kia.”
Khi đi bộ tới khu vực đó, Mia cảm nhận được sự lo lắng trong lòng. Cô cảm thấy như có một sự hiện diện không bình thường đang theo dõi họ. “Có điều gì đó không ổn,” cô nói với Emily. “Mình cảm thấy như có ai đó đang theo dõi chúng ta.”
Emily nhìn quanh, vẻ mặt lo lắng. “Mình cũng cảm thấy vậy. Chúng ta nên cẩn thận.”
Họ đi đến khu vực bên kia hồ, nơi có những bụi cây rậm rạp. Cô cảm thấy có sự hiện diện kỳ lạ, và đột nhiên, Mia nhìn thấy bóng dáng một người đàn ông. “Là Mark!” cô thốt lên.
“Chúng ta phải đến gần hơn,” Emily nói. Họ từ từ tiến về phía Mark, nhưng khi đến gần, họ nhận thấy anh ta đang nói chuyện qua điện thoại.
“Đừng lo lắng, tôi sẽ xử lý mọi chuyện,” Mark nói với giọng trầm thấp, vẻ mặt căng thẳng.
Mia và Emily lén lút lắng nghe. “Nếu cần thiết, tôi sẽ loại bỏ bất kỳ ai cản trở,” anh ta tiếp tục, giọng nói đầy quyết tâm.
Mia cảm thấy một cơn lạnh chạy dọc sống lưng. “Chúng ta phải làm gì đó,” cô thì thầm với Emily. “Có vẻ như Mark đang âm thầm làm điều gì đó tồi tệ.”
“Chúng ta cần phải đối mặt với anh ta,” Emily nói. “Không thể để anh ta tiếp tục.”
Mia gật đầu, lòng đầy quyết tâm. Họ bước ra khỏi nơi ẩn nấp, tiến lại gần Mark. “Mark!” Mia gọi lớn.
Mark quay đầu lại, sự ngạc nhiên hiện rõ trên mặt. “Cô là ai?” anh ta hỏi, nhưng ánh mắt đã lộ rõ sự lo lắng.
“Chúng tôi đang điều tra vụ án của Daniel,” Mia nói. “Chúng tôi biết rằng anh có liên quan đến vụ này.”
Mark nhíu mày, nhưng dần dần anh ta lấy lại được sự tự tin. “Tôi không biết gì cả. Đi ra khỏi đây trước khi tôi báo cảnh sát!”
“Chúng tôi sẽ không đi cho đến khi biết sự thật,” Emily thách thức.
Mối đe dọa trong mắt Mark làm Mia cảm thấy run sợ. “Chúng tôi chỉ muốn biết anh đã làm gì,” cô nói. “Nếu anh không nói, hậu quả sẽ còn tồi tệ hơn.”
Mark hạ thấp giọng, nhưng sự quyết đoán vẫn không mất đi. “Cô không biết mình đang bước vào cái gì đâu. Tôi sẽ không để ai cản trở.”
Mia cảm thấy một sự quyết tâm mãnh liệt. “Tôi không sợ anh. Chúng tôi sẽ tìm ra sự thật.”
Khi cuộc đối đầu trở nên căng thẳng, Mia biết rằng cuộc chiến để tìm ra sự thật chỉ mới bắt đầu. Mọi thứ có thể đã trở nên phức tạp hơn, nhưng cô sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách, ngay cả khi phải đối diện với những kẻ thù tiềm tàng.