Chuyện kỳ lạ của cô gái biết đọc tâm trí - Chương 8
Chương 8: Cuộc Giải Cứu
Sau khi Frank đồng ý giúp đỡ, không khí trong quán bar trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Mia, Emily, và Ryan trao đổi ánh nhìn, quyết tâm tìm ra cách để đối mặt với Michael, người mà Frank vừa đề cập đến. Họ cần một kế hoạch để xâm nhập vào mạng lưới bất hợp pháp mà anh ta đang kiểm soát.
“Chúng ta không thể tiếp cận Michael một cách trực tiếp,” Frank nói, ánh mắt lấp lánh sự lo lắng. “Anh ta có rất nhiều người bảo vệ và luôn đề phòng.”
“Vậy chúng ta phải làm gì?” Emily hỏi, vẻ mặt không chắc chắn.
“Mình biết một số thông tin về lịch trình của Michael,” Frank nói, cố gắng trấn tĩnh. “Hôm nay, anh ta sẽ tham dự một cuộc họp kín tại một nhà kho ở ngoại ô thành phố. Đó là cơ hội tốt để chúng ta có thể theo dõi và thu thập bằng chứng.”
“Có ai khác tham gia không?” Ryan hỏi.
“Có, nhưng chỉ những người mà Michael tin tưởng,” Frank trả lời. “Nếu chúng ta đến đó, phải cực kỳ cẩn thận để không bị phát hiện.”
Mia cảm thấy tim mình đập mạnh. “Chúng ta phải đi ngay bây giờ,” cô nói, quyết tâm tràn đầy.
Khi họ đến nhà kho, Mia cảm thấy bầu không khí căng thẳng. Họ tìm một nơi ẩn nấp gần cửa chính, nơi có thể nghe thấy những âm thanh bên trong. Frank nhìn quanh, rồi chỉ tay vào một khe hở giữa những thùng hàng. “Chúng ta có thể nhìn vào từ đây,” anh nói.
Cả bốn người lén lút tiến lại gần, chăm chú nghe và quan sát. Bên trong, Mia thấy Michael đang ngồi cùng với một nhóm người khác. Họ bàn bạc về những giao dịch gần đây và các kế hoạch tiếp theo.
“Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng. Nếu Daniel đã biết quá nhiều, thì không thể để điều đó lặp lại lần nữa,” Michael nói, giọng đầy quyết tâm. “Chúng ta sẽ phải loại bỏ mọi mối đe dọa.”
Mia cảm thấy kinh hoàng khi nghe những lời này. “Chúng ta phải làm gì đó trước khi quá muộn,” cô thì thầm.
“Cần phải thu thập chứng cứ,” Ryan quyết định. “Chúng ta có thể quay lại cuộc họp và ghi âm lại tất cả.”
“Nhưng làm sao chúng ta có thể vào đó mà không bị phát hiện?” Frank lo lắng.
“Mình có một ý tưởng,” Mia nói, cảm thấy sự sáng tạo trong đầu đang lóe lên. “Chúng ta có thể giả vờ là những người cung cấp dịch vụ an ninh cho cuộc họp. Nếu chúng ta trang bị đồ nghề và tài liệu giả, có thể họ sẽ không nghi ngờ.”
Emily gật đầu. “Cách này có thể hiệu quả. Nhưng chúng ta cần phải chuẩn bị kỹ càng.”
Họ nhanh chóng tìm một cửa hàng bán đồ dùng và tìm kiếm những bộ trang phục phù hợp, cùng với một số tài liệu giả. Khi đã sẵn sàng, họ di chuyển về phía nhà kho một lần nữa. Lần này, Mia cảm thấy hồi hộp nhưng cũng tràn đầy quyết tâm.
“Mình sẽ là người nói chuyện với họ,” Ryan nói, tự tin. “Hai bạn chỉ cần đứng ở phía sau và hỗ trợ nếu cần.”
Khi họ đến nơi, Ryan gõ cửa, và một người đàn ông trong nhóm Michael mở cửa. “Các anh là ai?” hắn hỏi, ánh mắt dò xét.
“Chúng tôi đến để kiểm tra an ninh cho cuộc họp,” Ryan nói, cố giữ giọng điềm tĩnh. “Có phải Michael đang ở bên trong không?”
Người đàn ông do dự một chút rồi gật đầu. “Vào đi,” hắn nói, nhường đường cho họ.
Mia và Emily lén lút bước vào, lòng đầy lo lắng. Họ thấy Michael ngồi ở bàn, những gương mặt nghiêm nghị xung quanh. “Chúng tôi đến kiểm tra an ninh,” Ryan nói, tự tin bước vào.
“Kiểm tra an ninh?” Michael nhướng mày. “Tại sao chúng tôi cần điều đó?”
“Có thông tin cho rằng có người muốn quấy rối cuộc họp này,” Ryan giải thích. “Chúng tôi cần đảm bảo mọi thứ diễn ra suôn sẻ.”
Michael không hỏi thêm và ra hiệu cho họ ngồi xuống. “Được rồi, hãy bắt đầu,” anh ta nói, quay lại với cuộc họp.
Mia cảm thấy như đang đứng giữa bão tố. Cô và Emily lén lút nhìn quanh, cố gắng ghi lại mọi chi tiết trong tâm trí. Khi họ nghe thấy một số cái tên và kế hoạch cụ thể, họ biết rằng đây là cơ hội để thu thập bằng chứng.
Khi cuộc họp tiếp tục, Mia quyết định mạo hiểm hơn. Cô nhẹ nhàng lấy điện thoại ra, bật chế độ ghi âm, và để nó trên bàn.
“Có một việc mà chúng ta cần phải làm ngay lập tức,” Michael nói, giọng đầy quyết tâm. “Chúng ta không thể để bất kỳ ai biết về các giao dịch của chúng ta. Nếu có ai phát hiện ra, mọi thứ sẽ sụp đổ.”
Mia cảm thấy như một cú sốc điện chạy dọc sống lưng. Những gì họ nghe thấy rất quan trọng. Cô và Emily trao đổi ánh nhìn, biết rằng họ cần phải hành động nhanh chóng.
“Chúng ta cần phải ra khỏi đây trước khi bị phát hiện,” Mia thì thầm.
“Chúng ta không thể rời đi mà không có bằng chứng,” Ryan nhắc nhở.
Khi cuộc họp tiếp tục diễn ra, một cảm giác lo lắng bao trùm lấy Mia. “Mình không thể để họ nhận ra điều gì,” cô nghĩ.
Cuối cùng, khi cuộc họp gần kết thúc, Mia biết rằng thời gian đã đến. “Ryan, hãy đánh lạc hướng họ!” cô thì thầm.
Ryan gật đầu và đứng dậy. “Tôi cần hỏi một số câu hỏi về các quy trình an ninh của các bạn,” anh nói lớn.
Trong khi đó, Mia và Emily lén lút di chuyển về phía cửa. Họ phải tìm một cách để ghi lại thông tin mà họ đã nghe được và nhanh chóng rời khỏi đây.
“Cô nghĩ chúng ta có thể lấy được tài liệu từ bàn không?” Emily hỏi.
“Mình sẽ thử,” Mia nói, tiến về phía bàn mà Michael và nhóm của anh ta đang ngồi.
Khi Mia với tay đến tài liệu, cô nghe thấy một tiếng động. Một người đàn ông trong nhóm quay lại, ánh mắt đầy nghi ngờ. “Cô đang làm gì đó?” hắn hỏi.
“Mình chỉ kiểm tra một vài thứ,” Mia nói, giọng cô run rẩy nhưng cố gắng tỏ ra bình tĩnh.
“Cô không được phép động vào tài liệu của chúng tôi!” hắn gầm lên.
Mia cảm thấy adrenaline dâng trào. Cô nhanh chóng rút tay lại và quay người chạy về phía cửa. “Chạy!” cô la lên.
Mia, Emily và Ryan lao ra khỏi nhà kho, nhưng tiếng bước chân rượt đuổi vang lên sau lưng. Họ nhanh chóng chạy về phía hồ, nơi mà họ đã đậu xe.
“Hurry up!” Ryan hét lên, nhấn mạnh vào bước chân của mình.
Mia và Emily chạy theo sát sau, cảm giác hồi hộp và sợ hãi dâng trào. Họ nghe thấy tiếng gọi và tiếng đuổi theo từ phía sau. Nhưng họ không thể dừng lại.
“Đến xe!” Ryan chỉ tay, cả ba lao vào trong. Ryan vội vã khởi động xe và bẻ lái để rời khỏi hiện trường ngay lập tức.
Khi chiếc xe lao đi, Mia nhìn qua gương chiếu hậu, thấy bóng dáng của những người đang đứng bên cửa nhà kho, với ánh mắt đầy thù hằn. “Chúng ta đã thoát!” cô thở hổn hển.
Khi rời khỏi khu vực đó, Mia cảm thấy một chút nhẹ nhõm, nhưng cũng nhận ra rằng cuộc chiến vẫn chưa kết thúc. Họ đã có được bằng chứng, nhưng họ cần phải hành động nhanh chóng trước khi Michael và nhóm của hắn phát hiện ra điều gì đã xảy ra.
“Chúng ta cần phải đến đồn cảnh sát ngay,” Mia nói với Ryan, khi chiếc xe tiếp tục chạy.
“Mình sẽ gọi điện cho họ,” Ryan nói, vừa tập trung lái xe vừa lấy điện thoại ra. “Chúng ta sẽ đưa những bằng chứng này cho họ ngay lập tức.”
Khi họ đến đồn cảnh sát, lòng Mia tràn đầy hy vọng. Họ đã trải qua quá nhiều nguy hiểm để đến được đây, và giờ đây họ sắp sửa tiết lộ sự thật về vụ án mà họ đã cùng nhau điều tra.
“Chúng ta sẽ không để Daniel phải chịu đựng vô nghĩa,” Mia nói với sự quyết tâm. “Chúng ta sẽ chiến đấu cho công lý.”
Cuộc hành trình điều tra của họ vẫn còn dài, nhưng một điều chắc chắn: họ sẽ không bao giờ từ bỏ cho đến khi sự thật được phơi bày.